Editor: Đinh Hương
Beta: Mạc Y Phi
Lúc Lâm Nguyệt bị Chu Lẫm đánh thức thì trời đã gần sáng rồi, những món đồ trang trí trong phòng yên tĩnh chìm đắm trong ánh sáng mông lung, Lâm Nguyệt không nhìn thấy vẻ mặt của Chu Lẫm, chỉ biết là anh đang hôn gáy cô, động tác rất nhẹ, giống như sợ cô biết được, nhưng gốc râu cứng trên cằm anh lại làm cho cô ngứa ngáy, cô tỉnh dậy cũng là vì những cái này mà.
Sự nhiệt tình tối qua dần dần trở nên rõ ràng, người đàn ông này như một ngọn lửa, đã bùng cháy thì không dừng lại được. Lâm Nguyệt không nhúc nhích, giống như đang nằm ngủ rất say, cơ thể theo bản năng hơi hưng phấn lẫn căng thẳng, còn có loại thoải mái chưa từng được trải qua, hơi giống cảm giác thoải mái sau khi vận động xong, sự dễ chịu và lười biếng từ mỗi tế bào lan ra khắp người.
Bàn tay lớn của anh lại xấu xa mò vào, Lâm Nguyệt cắn môi, cuối cùng cũng hiểu anh đang cố ý, không hề sợ mình sẽ đánh thức cô.
Anh mạnh mẽ như vậy, cả người cô đều bị anh sờ sờ mó mó, bứt dây động rừng, cô giả vờ ngủ nhưng hô hấp càng ngày càng gấp khiến Chu Lẫm biết, cô gái nhỏ đã tỉnh rồi.
Tỉnh rồi, vậy không cần khách sáo nữa.
Nắm bả vai của cô, Chu Lẫm xoay bạn gái lại, Lâm Nguyệt mới nằm ngửa, anh đè lên người cô, vừa hôn cô vừa dùng hai tay kéo áo len của cô ra. Tối qua anh cũng làm như thế, nhưng lúc đó căn phòng tối mịt, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-con-dong-long-hon-anh-trang/1795434/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.