Editor: YuuXe chạy trên đường hơn bốn tiếng đồng hồ cuối cùng cũng tới điểm đến.
“Nhan Nhan…” Chu Mục cúi đầu, giơ tay khẽ vỗ vỗ vào má Thời Nhan, thấp giọng gọi cô. Không biết Thời Nhan có nghe thấy hay không, cô khẽ đáp lại, giây tiếp theo lại tiếp tục ngủ. Thấy vậy, Chu Mục khẽ thở dài, ngẩng đầu nhìn những người ở phía trước đang quay đầu lại, cười bất lực, sau đó lại cúi đầu gọi Thời Nhan: “Nhan Nhan, tới rồi, chúng ta xuống xe thôi.”
Gọi vài lần, rốt cuộc cô cũng tỉnh.
“Ưm…” Thời Nhan chậm rãi mở mắt ra, cô đưa tay lên dụi dụi mắt, thấy mọi người phía trước đều đã xuống xe, nói; “Cuối cùng cũng đến nơi!”
Cô ngủ đến ngây ngốc, chống tay vào thành ghế cố gắng đứng dậy, kết quả thiếu chút nữa thì trượt chân ngã.
“A!”
“Cẩn thận.”
Chu Mục nhanh tay nhanh mắt vươn tay ra kéo cô lại, ngồi xuống.
Anh nhìn cô gái đang ôm ngực kêu lên, khẽ nhíu mày, nhắc nhở: “Cẩm thận một chút.”
Thời Nhan mỉm cười, lấy lòng nói: “Không phải còn có anh ở đây sao?”
Cô biết anh đang ở bên cạnh cô, anh sẽ bảo vệ cô.
Vừa xuống xe, một luồng gió lạnh thổi tới, lạnh tới mức Thời Nhan đều run lên. Cô vừa định quay lại xe lấy áo khoác thì đột nhiên, một cái áo khoác được phủ lên đầu cô, đôi mắt bị một lớp lông xù cản trở tầm nhìn, giây tiếp theo, hai tay đã được nhét vào trong ống tay áo.
Thời Nhan đứng tại chỗ, để mặc người kia sắp xếp cho mình, khóe miệng của cô giương cao, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-thich-anh-duoc-khong/526453/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.