Editor: YuuThời Nhan về đến nhà, cô vừa mới bước vào phòng ngủ thì nhận được điện thoại của Chu Mục. Cô nhìn màn hình điện thoại, sau đó ngồi xuống mép giường, chậm rãi bấm trả lời cuộc gọi.
“Nhanh như vậy đã nhớ em rồi sao?” Thời Nhan cười tủm tỉm, nói mà không biết xấu hổ.
Chu Mục ở đầu dây bên kia nghe vậy khẽ cười, anh thản nhiên đáp: “Đúng vậy! Nhớ em.”
Mới chỉ tách nhau trong chốc lát vậy mà khuôn mặt tươi cười ngọt ngào cùng bóng dáng sinh động của cô đã luôn hiện hữu trong tâm trí anh, chỉ hận không thể cột chặt cô lại bên mình mọi lúc mọi nơi, đi đến đâu cũng phải đem theo.
Giây tiếp theo, Thời Nhan “Xì” một tiếng, Chu Mục cười hỏi: “Xì cái gì?”
Thời Nhan ôm lấy gối ôm, lười biếng dựa vào đầu giường, nói: “Không có gì ạ.”
Đầu dây bên kia vang lên một tiếng cười nhẹ, sau đó im lặng một hồi, Chu Mục đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Đúng rồi, anh nghĩ em nên chuẩn bị tâm lý cho một chuyện đi.”
Trái tim Thời Nhan khẽ run lên, giác quan thứ sáu nói cho cô biết chắc chắc đã xảy ra chuyện gì đó, cô không khỏi thấp thỏm, hỏi: “Sao vậy ạ? Sao đột nhiên anh lại nói như vậy.”
“Anh nói thật.” Chu Mục thở dài, rồi tiếp tục nói: “Ba mẹ anh sẽ tới đây, bọn họ nói muốn gặp con dâu tương lai của bọn họ.”
“Hả?” Thời Nhan không thể tin được, cô sợ hãi đến mức suýt thì đánh rơi điện thoại. Cô giữ chặt điện thoại, đưa nó trở lại bên tai, đến giọng điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-thich-anh-duoc-khong/526445/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.