Ngôi nhà có thiết kế đơn giản ở Bắc Âu tựa như để lộ ra tính tình của chủ nhân nó.
Rèm cửa sổ nửa che nửa hở, ánh mặt trời mùa đông xuyên thấu qua kính thủy tinh lưu loát rơi xuống nền đất, đọng lại trên mặt Lý Nhĩ Lạc, gương mặt vốn dĩ không có mấy phần huyết sắc lại càng thêm trong suốt.
Ngôn Bỉnh Sơ ngồi ở chỗ tối, hai chân thon dài bắt chéo nhau, dựa lưng về phía sau, ngón tay vô thức vuốt ve tay vịn ghế dựa, tầm mắt dừng ở trên người cô.
Anh chưa bao giờ là một người thích lo chuyện bao đồng, nguyên nhân anh cứu cô là gì?
Ngôn Bỉnh Sơ suy nghĩ năm giây, có lẽ là ở đất khách quê người nhìn thấy một gương mặt phương Đông thân thuộc cùng với tình huống nghiêm trọng của cô, sự lương thiện mà xưa nay chưa từng có mà bộc phát.
Nhưng đây là tất cả những điều anh có thể làm.
Anh không thích phiền phức, mà cô?
Tầm mắt của Ngôn Bỉnh Sơ từ trên mặt cô dịch chuyển đến đôi hoa tai tình nhân.
Rất phiền phức.
Anh cầm lấy di động bấm số điện thoại của mợ, trước một giây ngay lúc anh định nhấn nút gọi thì anh lại do dự.
Để cho mợ ấy đến đây thì chắc chắn mợ sẽ nghĩ nhiều, đến cuối cùng vẫn không thể yên tĩnh, anh cười một cách bất đắc dĩ, sau cùng anh lại gọi bảo mẫu của ba mẹ Kevin tới.
Thấy người đến tuổi cũng không lớn, Ngôn Bỉnh Sơ dặn dò cô ấy cẩn thận một chút, sau đó liền xuống phòng khách dưới lầu để đọc sách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-theo-anh-ve-nha-duoc-khong/90540/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.