Sáng ngày 14 tháng 2, một nhà ba người của Lý Nhĩ Lạc ăn bữa sáng tự chọn tại khách sạn.
“Ba mẹ, hôm nay con sẽ không làm hướng dẫn viên du lịch, chúng ta ai nấy tự đi chơi con không làm phiền hai người đâu!” Lý Nhĩ Lạc vui cười nhìn hai người đối diện, còn có chút mùi vị trêu chọc.
Lý Nghiên Thu và Ôn Kỳ liếc mắt nhìn nhau một cái, trong ngọt ngào mang theo nét vui mừng, “Thương Lạc Lạc của ba chỉ có thể nấu cháo điện thoại với Lâm Cảnh.”
Vẻ mặt của Lý Nhĩ Lạc trong nháy mắt tan vỡ, nhưng mà rất nhanh lại khôi phục như thường, “Ba, ba đừng quan tâm đến con, hãy đi chơi vui vẻ với mẹ con đi!”
Ôn Kỳ cau mày, tựa hồ như bắt giữ đến điều gì, nhưng cũng không lên tiếng, tiếp tục ăn điểm tâm.
Ba người cùng nhau đi ra khách sạn, chỉ là hai người đi hướng bên này, một người đi hướng bên kia.
“Hai đứa nhỏ có phải đang cãi nhau không?” Ngồi trên xe taxi, Lý Nghiên Thu hỏi vợ mình bên cạnh.
“Nhìn dáng vẻ thì giống lắm, có điều Lạc Lạc không nói, chúng ta cũng đừng hỏi, chuyện của mấy đứa nhỏ để bọn nhỏ tự giải quyết.” Vừa rồi Ôn Kỳ cũng đã chú ý tới.
“Hiện giờ Lạc Lạc trưởng thành rồi, học được cách giấu tâm sự trong lòng, có điều con bé giấu tốt đến cỡ nào, người ngoài không nhìn ra, chúng ta là ba mẹ sẽ luôn phát hiện được.” Lời nói của Lý Nghiên Thu mang theo chút mất mát, ông hy vọng con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-theo-anh-ve-nha-duoc-khong/3259973/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.