Vũ Tuệ thích hắn....sao?
Lương Bình khó có thể hình dung được cảm giác của mình khi bản thân nghe được điều Thanh Nãi nói, toàn bộ thế giới của hắn lúc này giống như đã trải qua một hồi tận thế, hết thải đều đã hỏng, đây là chuyện hắn chưa từng dám tưởng tượng qua, trong suy nghĩ của hắn, không có ai xứng đôi với Vũ Tuệ, bao gồm cả chính bản thân hắn, bởi vì hành vi mất khống chế như một tên biến thái theo đuôi con gái nhà người ta vô cùng hạ giá, bị Vũ Tuệ biết được nhất định sẽ chán ghét hắn, xa lánh hắn, chứ đừng nói là sẽ thích hắn. Nhưng mà hắn lại quên, Vũ Tuệ cũng sẽ thích một ngươi nào đó.
- Chính là cậu đó, Lương Bình học đệ.
Khi nghe thấy câu nói đó, trong nháy mắt thế giới của hắn đang lung lay sắp đổ như ngưng lại, hắn nghĩ mình hỏng mất rồi, sau khi ngây người một lát, trong thế giới ấy, từ chân núi đến đỉnh núi, thậm chí là những ngỏ ngách xấu xí nhất, nháy mắt đều " bụp bụp bụp", vô số nụ hoa hé nở, sau đó " phanh phanh phanh" những nụ hoa như nổ mạnh, cánh hoa nở bung đầy trời*, đầy khắp núi đồi với những sắc màu rực rỡ, có hoa thơm, có chim hót, cả thế giới không có cảnh sắc nào đẹp hơm.
//* hãy tưởng tượng đến những cơn mưa hoa anh đào, siêu xinh luôn á ~//
Vũ Tuệ thích Lương Bình.
Chỉ cần nghe người khác nói như vậy, hắn đã vui đến mức khó có thể giữ được vẻ bình tĩnh trên mặt, tự đáy lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-se-khong-yeu-anh/229518/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.