Dương tự lái xe, đưa cả đồ ăn cậu nấu qua cho Nam.
Dương tới trước cửa nhà, lần này cậu bấm chuông,chứ không hề đẩy cửa vào.
Nam ra mở cửa, vừa thấy Nam bé nhảy thót lên người Nam luôn.Hai tay ôm cổ Nam chặt cứng. Nam cũng ôm vì sợ bé té "Em làm gì trước cửa mà, mau xuống cho anh" Nam sợ mọi người nhìn thấy không hay.
"Không, em không xuống. Anh bế em vào đi..." Ánh mắt nũng nịu của bé khiến anh không thể la mắng thêm một câu. Vẫn tuân theo mà bế bé vào nhà. (Nóc nhà cao quá mà - Lời Tác giả)
Dương nhay xuống khỏi người Nam, "Đây là những món anh thích ăn, em nấu cho anh đấy"
Nam cứ đứng đơ ra như trời trồng vậy. "Đỗ Hoàng Dương anh đã đồng ý kết hôn với Otis rồi, anh muốn chịu trách nhiệm với em ấy. Vì anh mà em ấy bị người ta làm nhục.... Nhưng nếu em cứ tiếp tục thế này, thì anh sẽ không kiềm chế được cmr xúc của mình mất" Nam nghĩ
"Anh sao thế, ngồi xuống đi, em nấu cho anh mà. Từ sáng tới giờ em thấy anh không vui khi nhìn thấy em. Người ta nói anh còn yêu em mà. Không lẽ là không phải sao, anh không thích nhìn thấy em à, em chủ động với anh, anh không thích à. Em chủ động với người em yêu không được sao. Anh có biết những ngày ở bên đó, em nhớ anh em luốn lén bay về nhìn anh. Xem tất cả các show của anh. Đứng ở 1 chỗ xa nhìn anh, anh biết em nhớ anh như thế nào không? Em thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-giup-anh-chua-lanh-vet-thuong-duoc-khong/1726217/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.