Chương trước
Chương sau
"Cậu chủ nguy rồi, cậu Otis bị cô Hoàng Yến sai người bắt đi rồi. " Song Luân hốt hoảng
"Băt đi là sao, lâu nay không thây anh báo cáo gì với tối. Tôi tưởng bình yên rồi chứ." Dương tức giận
"Xin lỗi cậu chủ, thực ra lâu nay cô Hoàng Yên vẫn luôn giở trò bới cậu chủ Otis. Nhưng chỉ là mấy chuyện nhỏ,tôi sợ ảnh hưởng cậu chủ học hành, nên không báo." Dương giơ tay lên định tát vào mặt Song Luân, cậu thả tay xuống " tôi sẽ xử anh sau"
"Về Việt Nam gấp, chúng ta có trực thăng không?"
"Dạ có, nhưng chỉ có chủ tịch đồng ý thì quyền phi công mới dám chạy"
"Alo con cần bác giúp con chuyện này" Dương gọi cho chỉ tịch(ba ruột)
"Nếu con chịu gọi ta 1 tiếng ba, ta sẽ giúp con"
(Lâu nay Dương cũng đã tập để gọi ba rồi)
"Ba, ba hãy giúp con, con cần 1 chiếc trực thăng." Dương năn nỉ ba
"Được rồi, ta sẽ bảo phi công chở con và thư ký Song".
"Cảm ơn ba" Dương đáp
"Trực thăng có rồi, cậu gọi cho đàn em của cậu. Chuẩn bị ra đón chúng ta." Dương ra lênh
"Vâng, cậu chủ"
"Tới Việt Nam, Dương vưa xuống khỏu máy bay. Tất cả vệ sĩ của cậu, câpz dưới của Song luân và bá Vinh. Hơn 100 người,. Tất cả đồng thanh " chào cậu chủ"
" Tốt lắm, chia ra 30 người đi cùng Bá Vinh đi bắt 2 chị em Hoàng Yến tới chỗ nhốt cậu Otis đi. Còn lại đi theo tôi tới cứu cậu chủ Otis. Hành động đi".
"Bá Vinh cậu gọi cho Võ Đình Nam báo tin đi"
"Rõ"
"Tới nhà kho chỗ nhốt Otis, Otis bị đánh tả tơi, bị thương rất nặng. Hoàng Yến biết Otis là gay nên la lệnh cho mấy thằng gay dê xồm, hãm hiếp Otis. Lần 5,6 thằng,chỗ hậu *** Otis chảy máu rất nhiều...."
"Song Luân dân đàn em tới bao đám người đó. Đánh từng thằng một. Hộc máu, gãy răng, gẫy tay..Dương chạy lại đỡ Otis, nhìn vết máu trên người anh trai,chỗ nào cũng bầm dập. Otis là bác sĩ nhưng chân yêu tay mềm.. Dương tức giận, tay nắm chặt lại. Chạy tới thằng cầm đầu, đám mấy phát vào miệng. Ai chi tụi mày cái quyền đánh anh tao như thế, ai chi tụi mày cái quyền làm nhục người khác như thế.
"Song Luân"
"Dạ cậu chủ,".
"Đem tụi nó cho giang hồ xử hết đi, nhanh lên."
"Lúc này Bá Vinh đưa Nam tới. Dương vội bỏ đi cùng Song Luân(Dương cố tình né Nam)
Bá Vinh đã kể hết với Nam,Nam không hề biết Hoàng Yến gây ra những chuyện này.
" Sao em bị thương nặng như thế, tụi nó làm gì em rồi.... Chúng đã làm nhục em sao. Nam ôm Otis vào lòng khóc nức nở. Yêu anh, em khổ vậy sao? Vậy mà sao em cứ ngu ngốc đâm đầu vào, dù biết trái tim anh chẳng thể nào đổi thay"
NAM thương xót cho Otis.
"Giờ chưa phải lúc em gặp 2 người, em còn chiyện quan trọng cần giải quyết" Nãy giờ hai chị em Hoàng Yến vẫn bị trói,bịt miệng nhốt trên xe....
Đưa hai nguoi đó tới nhà hoang ngoại ô. Duong đeo kính đen, bịt mặt tra hỏi hai người đó.
"Tại sao tụi mày đánh anh của tao, làm nhục anh ấy.
Hoàng Yến vẫn già mồm nói" Tao ghét thì tao đánh"
Dướng tát vào miệng ả "Tao ghét thì tao đánh"..
"Mày"
Kêu thằng anh mày tránh xa Cody củ tao ra thì tao tha cho. Nếu không lần sau còn hơn nữa đấy.
Dương giơ chân đá vào bụng của ả "mày còn nghỉ tới lần sau sao"
Đấm đá 2 chị em nó mấy cái đở tức. Nhưng Dương chưa hêt giận..
Nhà Nam
Mẹ Dương lo sợ Nam sẽ không tha thứ chuyện mình bao lâu nay không đi tìm cậu. Nên suốt mấy năm nay vẫn không hề tới nhà Nam để nhận con.
Hôm nay bà lấy hết dũng khí bấm chuông nhà Nam. Ba Nam ra mở cửa,
"Là anh sao, anh là ba củ Võ Đình Nam sao"
Ba của Nam ôm chầm lấy Thanh Thanh (Mẹ ruột Nam) "Em còn sốnh sao, vậy sao suốt mấy chục năm nay không đi tìm thằng bé. Trong vụ tai nạn đó, sao người ta cứu em đi, mà để nó lai 1 mình."
"Anh cũng biết đấy, hồi em lấy chồng, bụng còn mang thai Nam con của anh. Anh ta sau khi biết được suốt ngày đánh đập mẹ con em." Thanh Thanh mẹ ruột Nam tâm sự
"" Ngày tai nạn đó, anh ta tới chỉ đưa em đi mà bỏ con em lại. Ạn ta nói với em là con em chết rồi. "
...
Mẹ kế của Nam về nhìn thấy 2 nguỏi ôm nhau.
(Chị đã trở về rồi sao, chị về lấy lain anh âys và con sao?)
_______
Sáng mai Duong mặc áo sơ mi trắng, áo vét đen khoác hờ trên vai, giày đen bóng loáng,mắt đeo chiếc kính đen.(toàn đồ hiệu) Đeo khẩu tranh kín mít. Đi hai bên là vệ sĩ,. Đi thẳng tới phòng chủ tịch. Cả công ty ai cũng nhìn, cậu ta là ai, ai mà đẹp zai thế, bảnh quá....
Đi thẳng vào phòng chủ tịch, không thèm mở cửa.
"Ba, con về rồi đây."
"Con, con sao về không báo để ba kêu tài xê ra rước." Ba Duong thắc mắc.
"Con về gấp vì có việc quan trọng.. Ba hãy đồng ý với con"
"Được rồi, ba sẽ làm theo ý con muốn"
Thư kí chủ tịch thông báo. Cả công ty vào phòng họp. Tất cả phó giám đốc, giám đóc, các phòng ban. Nghệ sĩ quản lý....
Nam cả ngày hôm nay qua ở nệnh viện với Otis.
Công ty gọi
"Anh về đi, em không sao" Otis cảm thấy nhục nhã nên không muốn anh ở bên cậu.
"Anh rồi về nấu chao cho em"
Nam tới phòng họp. Mọi người đônh đủ hết rồi đúng không.
"Hôm nay tôi có một chít thay đổi nhân sự. Một người từ nước ngoài về sẽ giữ vị trí tổng giám đốc. Quyền lợi của TGĐ là quản lý tất cả các show diễn, ra MV, hay đóng quảng cáo của các nghệ sĩ. Nói chung tất cả nghệ sĩ muốn làm gì phải được sự cho phép của tổng giám đốc.
"TGĐ này là ai mà quyền lực thế"
"Rốt cuộc là ai"
Chị em Hoàng Yến và Uni5 cũng bất ngờ khi nghe chủ tịch nói.
Xin mời tân Tổng giám đốc. Dương lịch lãm bước vào. Cởi kính đen xuống, "Xin chào mọi người tôi là Đỗ Hoàng Dương, từ nay sẽ giữ chức vụ Tiỉng Giám đốc. Hy vọng sẽ được mọi người giúp đỡ" . Cúi chào
Nam không hề suy nghĩ gì cứ thế chạy lại ôm Bé.
"Em về rồi, anh đã rất nhớ em, em thay đổi nhiều quá." Dương đẩy Nam ra "Từ giờ hãy gọi tôi là Tổng Giám đốc" Giọng nói lạnh lùng khiến ai cũng run sợ.
"Otis nhận được điện thoại bảo tối về ăn cơm. Em trai trở về rồi. Cậu mừng lắm, nhưng nghĩ đến chuyện mình. Cậu phải về trong tâm thái bình thường nhất để mọi người không lo lắng.
Nhà Otis
" Lần đầu tiên cả gia đình chúng ta cùng ngồi bên mâm cơm thế này, mẹ hạnh phúc lắm"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.