"Hôm nay em muốn về với mẹ"
"Ừ anh đưa em về nhà. Lúc này mẹ rất cần có người quan tâm an ủi. Anh hiểu cảm giác đó của mẹ em. Ngày mẹ anh mất anh cũng vậy." - Nam đáp
"Thôi mà tất cả đã qua hết rồi. Bây giờ anh chỉ cần sống tốt. Chăm chỉ học tập, thực hiện ước mơ của anh là được. Em tin anh sẽ làm được, em sẽ luôn ở bên cạnh anh, ủng hộ anh"
Cả hai ai về nhà nấy.
Từ ngày tôi quen biết em. Cuộc sống của tôi như vừa bước sang trang mới. Cái gì cũng tốt hơn, có em thật tốt. Tôi chẳng cần gì nhiều, có em là đủ.
Nhà Dương
"Dạ, alo ai vậy ạ"
"Bác là Ba Đình Nam" - Ba Nam đáp
"Dạ, cháu chào bác. Không biết bác gọi cháu có việc gì không ạ?"
"Cháu rảnh không, qua nhà bác nói chuyện một lát" - ba Nam đáp
"Dạ đuọc ạ"
Tại sao bác ấy lại gọi cho mình. Không lẽ bác ấy biết chuyện mình và anh Nam rồi, bác ấy muốn ngăn cản, bác ấy khiing thích mình. Thôi tới gặp trước rồi tính..
Dương lục tung cả tủ đồ lên để kiếm một bộ đồ trông nam tính xíu. Mà không có nổi 1 bộ. Hazz.
Dương tới trước cửa nhà Nam bấm chuông. Thì cô giup việc ra mở cửa.
...
Dương ngồi ghế đợi ba cua Nam.
Cậu nhìn xung quoanh thấy hình hồi nhỏ của Nam. Cậu đứng đó một luc lâu.
... Ba Nam đi xuống
"Đó là hình Nam hồi nhỏ. Đó là hình hồi nhỏ diy nhất của nó. Từ ngày mẹ nó mất nó không chịu chụp hình nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-giup-anh-chua-lanh-vet-thuong-duoc-khong/1726186/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.