-Dương:bác sĩ sao anh ấy chưa tỉnh nữa ạ
- Anh ấy có ổn thật không? anh ấy anh ấy....
- bác sĩ: không phải lo cậu ta không yếu đuối tới mức đó đâu.
...Dương ngồi bên cạnh anh tay nắm chặt tay rồi cậu thiếp đi lúc nào không hay...
Nam tỉnh lại cảm thấy "tay mình nặng trĩu" cậu nhìn xuống là bé Dê sao?
-Nam: Người lúc chiều ôm mình, an ủi mình có phải em không? Người đã hôn mình có phải em ấy không? Lúc đó Nam không tỉnh táo, Nên cậu không nhớ ai là người đã ôm và hôn mình.
-Nam: đưa tay lên vuốt nhẹ, rồi chỉnh lại tóc mái cho Dương
* một lúc sau Dương thức giấc thấy Nam nhìn mình. cậu mừng quá, ôm chầm lấy Nam*
-Dương:Anh tính rồi à? Anh cử động xem tay chân anh còn đau không. Đầu nữa anh có đâu không? Anh khỏe hẳn chưa....anh.. Anh
-Nam:Em hỏi từ từ thôi chứ. Em hỏi nhiều thế sao anh trả lời kịp. Mà cổ anh hơi đau rồi đấy(nãy giờ cậu vẫn đang ôm anh)
-Nam: Nam nghiêng người xuống nhìn vào mắt Dương nói" bé Dê bữa nay chủ động quá ha, còn ôm anh nữa"
...nghe Nam nói vậy mới chịu bỏ tay ra...
-Dương: Em.. em.. em đi mua nước cho anh nha.
...vèo một cái chạy mất luôn...
- bác sĩ: Cháu tỉnh rồi sao chúng ta nói chuyện một lát đã.
- Nam: Dạ
- Bác sĩ: tình hình bệnh tình của cậu, đang bắt đầu chuyển biến xấu. Nó đã bước sang giai đoạn thứ hai rồi. Nếu cậu không chữa dứt điểm thì bệnh này có thể sẽ hại chết cậu đấy.
- Nam: Trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-giup-anh-chua-lanh-vet-thuong-duoc-khong/1726158/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.