Chương trước
Chương sau
Chuyển ngữ: Agehakun

Chỉnh sửa: Andrea

6

Khi công đột ngột xuất hiện, tiểu thiếu gia đang bị hai vị phụ huynh giữ chặt hỏi han bí quyết học tập, nhóm cô dì thấy cậu lớn lên trắng trẻo dễ thương đều không nhịn được vươn tay nhéo hai phát.

Chờ hắn giải cứu tiểu thiếu gia thoát ra, trên gương mặt trắng nõn của tiểu thiếu gia đã có vài vệt hồng hồng vô cùng bắt mắt.

Công phát hiện mình có phần đau lòng.

Hắn – một người từng bị súng bắn cũng không thèm nhăn mày, nhưng gương mặt của tiểu thiếu gia chỉ mới hơi đỏ thôi, hắn đã cảm thấy cực kì khó chịu.

Mà tiểu thiếu gia thấy công đột nhiên xuất hiện, còn chưa kịp vui sướng thì chợt nhớ bây giờ mình không hề cuồng dã chút nào!

Không có áo ba lỗ da báo gợi cảm cũng không có hình xăm chuột Mickey, ngay cả kẻ mắt màu đen quyến rũ cũng không có!

Tiểu thiếu gia muốn sụp đổ, bạn gay có thể cung cấp đồ dùng còn đang bận bịu quấy rầy người đứng đầu toàn thành phố, không có thời gian ngó ngàng tới cậu.

“Chờ em hai phút.”

Tiểu thiếu gia vừa nói với công xong lập tức chạy vào WC, tuy rằng lúc trở ra cậu vẫn mặc áo sơ mi trắng và quần âu, nhưng tay áo lại xắn lên vài nấc, sau đó tự cho là lơ đãng vô tình nhưng hoàn toàn cố tình duỗi ra dưới mí mắt công.

Công nhìn thoáng qua, trên cánh tay trắng trắng mềm mềm của tiểu thiếu gia không còn hình chuột Mickey với vịt Donald nữa mà chuyển thành chú lợn Becky, vô cùng bắt kịp xu hướng.

Hình xăm nhà ai mà lại phai màu nhanh như vậy, đáng ra phải bắt đền tiền…

Từng làm một đại ca có quá khứ u ám xăm hình kín lưng, công rất tốt bụng không hề vạch trần tiểu thiếu gia.

“Sao anh lại đến trường học của em vậy?” Tiểu thiếu gia thấy công nhìn cậu chằm chằm không nói lời nào, bèn tự mở miệng.

Công tạm thời chưa nghĩ ra nên nói cái gì, nhìn bầu không khí học tập sôi động tràn ngập sân trường, nói bừa, “Hôm nay trường các cậu có ngày hội Open Day*, không phải sao? Tôi chỉ muốn tới xem thử.”

(*) Open Day là ngày hội mở cửa trường để có cơ hội tham quan, đến trực tiếp môi trường học tập để quan sát, trải nghiệm, gặp gỡ những học sinh sinh viên đang học.

“Khi còn nhỏ không được đi học mấy nên tôi vô cùng hâm mộ mấy người có văn hóa như các cậu, tới đây mở mang kiến thức.”

Lời công nói cũng không phải là giả, năm đó hắn còn chưa học xong cấp hai đã phải bỏ học, nhưng lúc vẫn chưa bỏ học, mỗi lần thi đều đứng đầu ban.

Trong những năm tháng sau khi làm côn đồ lang bạt đầu đường, hắn cũng từng trèo tường vào thăm trường học cũ vô số lần. Trong bóng đêm nhìn bàn học ngày xưa, thiết nghĩ nếu như năm đó hắn không bỏ học, liệu khi đó có thể trải qua một cuộc sống bình thường, nhọc lòng thi vào đại học giống như những người khác hay không?

Nhưng hắn nhanh chóng tỉnh táo lại, cuộc sống của hắn đã chẳng thể quay đầu.

Lúc trước tiểu thiếu gia nghe mấy người trong quán kể lại, thời niên thiếu công đã phải trải qua rất nhiều khổ sở.

Có lẽ cũng chính là bởi vì quá khổ, nên cuối cùng mới vào nightclub làm công việc này.

Tưởng tượng đến thời điểm cậu còn chưa quen biết công, không biết công đã phải chịu bao nhiêu cực khổ, tiểu thiếu gia lập tức cảm thấy trái tim thắt lại.

Cậu và công đi dưới bóng cây râm mát trong trường, mọi người đều tập trung ở sân thể dục nên dưới hàng cây chẳng thấy bóng ai.

Tiểu thiếu gia nỗ lực nhón chân, ôm lấy cổ của công, nghiêm túc nói, “Tương lai anh và em ở bên nhau, em sẽ đối xử với anh thật thật tốt.”

“Nếu anh muốn quay lại trường học, em cũng có thể nhờ chị hai hỗ trợ cho anh,” tiểu thiếu gia dè dặt nhìn sắc mặt của công, sợ hắn không vui, “Anh thông minh như vậy, chắc chắn có thể học lại lần nữa, em sẽ cho anh tiền sinh hoạt.”

Công trầm mặc một lát.

Hắn thực không biết nên nói về việc sau khi hắn thành niên đã quay trở lại lấy hai bằng như thế nào.

Nhưng cuối cùng hắn cũng không mở miệng.

Gió nhẹ thổi qua giữa những kẽ lá xanh xanh, phát ra tiếng xào xạc, đốm sáng mờ nhạt hắt xuống qua khe hở, chiếu vào gương mặt tiểu thiếu gia.

Công đột nhiên rất muốn hôn lên tia sáng trên mặt tiểu thiếu gia.

“Hiện giờ tôi không có ý định đi học nữa,” công nở nụ cười với tiểu thiếu gia, “Nhưng tính ra thì tôi vẫn còn một nguyện vọng đối với trường học.”

Tiểu thiếu gia khó hiểu nhìn hắn.

“Tôi chưa từng hôn trong lớp học bao giờ.”



Nửa giờ sau, hai người đã tới một phòng học trống, tiểu thiếu gia ngồi trên bàn, đôi tay ôm lấy cổ công.

Công luồn đầu lưỡi vào trong miệng cậu.

Nụ hôn này hoàn toàn khác lần trước, công ôm eo cậu, đầu lưỡi càn quét khoang miệng cậu từng chút từng chút một.

Tiểu thiếu gia bị hôn đến mơ mơ hồ hồ, cảm thấy trời đất đều xoay tròn.

Cậu ngửi thấy hương nước hoa trên người công, mùi của những ngày thu tiêu điều, cả mùi đàn hương nhàn nhạt, thoang thoảng nơi cổ áo công, trộn lẫn trong cái hôn triền miên này.

Thời điểm công buông cậu ra, tiểu thiếu gia đã sắp hít thở không nổi, cậu túm chặt quần áo của công, đôi mắt ướt át.

Công bị ánh mắt ngấn nước của cậu liếc qua, chợt thấy tim mình nhũn ra, bụng dưới cứng lại, thực sự không ổn.

Nhưng tiểu thiếu gia hoàn toàn lệch sóng với suy nghĩ của hắn, nếu so sánh, có lẽ chính là sự khác biệt giữa tập thơ văn nghệ cùng với thư tình thô thiển.

“Nếu em gặp được anh sớm hơn một chút thì tốt rồi.” Tiểu thiếu gia nắm quần áo của hắn lẩm bẩm nói.

Công ôm hắn, hỏi, “Vì sao?”

Tiểu thiếu gia không nói gì, chỉ ôm chặt công.

Thật ra công đã hiểu ý của cậu, hắn cười cười, nghĩ thầm nếu như cậu gặp tôi của ngày trước, chỉ sợ sẽ sợ hãi.

Sống như loài chó hoang, giãy giụa thoát ra từ góc tối u ám nhất – Ngu Hành Chu.

Nhưng hắn nhìn tiểu thiếu gia mặc đồng phục, ngoan ngoãn mềm mại, cũng có chút gì đó tiếc nuối trong lòng.

Nếu như hắn thực sự học chung trường với tiểu thiếu gia, có lẽ đã sớm không quan tâm bắt tiểu thiếu gia tới tay.

Đáng tiếc hắn không phải.

Hắn là Ngu Hành Chu.

Người trưởng thành sẽ biết tiến thoái và sự đáng quý của giới hạn.

Mà việc này, từ trước đến nay hắn đều thực hiện rất tốt.



Cuối ngày hôm nay, tiểu thiếu gia được công cõng ra khỏi trường, sân trường đã sớm vắng tanh, ánh sao chiếu sáng cả con đường, tiểu thiếu gia nằm trên lưng công, mơ một giấc mơ.

Cậu mơ thấy công ôm một bó hoa lớn thổ lộ với cậu, muốn cậu làm bạn trai của hắn.

Cậu nhếch môi cười rộ lên, chảy một bãi nước miếng ở trên lưng công.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.