Sau mấy chục giây sụp đổ lý trí, chính bản thân mình đã làm gì cũng không biết.
Cho đến khi thấy Quan Tri Ý nũng nịu kêu đau, trong nháy mắt lòng anh tràn đầu sự áy náy. Nhưng thực sự có một việc làm cho người ta hít thở không thông chính là cái ham muốn mãnh liệt này không thể áp xuống.
Nhìn vào đôi mắt rưng rưng kia khiến cho thói hư tật xấu lại bắt đầu rục rịch.
Thích Trình Diễn cố gắng bình tĩnh, bò xuống giường.
Anh ngồi ở mép giường, nghe cái người bên cạnh nức nở, nhưng cũng may là không lâu sau thì cô ngủ mất.
Trong phòng yên tĩnh, Thích Trình Diễn khẽ thở dài một tiếng, xoay người ôm cô nằm lên gối, sau đó duỗi tay kéo chăn lên đắp kín cho cô rồi sau đó mới đứng dậy.
Người ngủ thì trở mình phát ra âm thanh chỉ khi say rượu mới có.
Mà người thức, thì lại cảm nhận được rõ ràng cảm xúc răng môi hòa quyện, còn có cả độ ấm của hai người.
Thích Trình Diễn im lặng nhìn cô một lúc, đứng dậy tắt đèn, chỉ để lại chiếc đèn ngủ ở đầu giường.
Anh cũng không ở lại, xoay người rời khỏi phòng.
Ăn uống xong, đa phần mọi người đề ở lại trang viên nghỉ ngơi, ngày hôm sau mọi người rời giường, sau khi ăn sáng xong thì lục tục kéo nhau đi.
Lần này Quan Tri Ý uống thật sự vô cùng phóng túng, để giải tỏa mấy tháng áp lực nên đã uống một cách vô thức.
Mở mắt ra, nhìn thấy bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-rat-nhieu-tien-nha/3392895/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.