“Em mang theo quà từ Châu Âu về.” Quan Tri Ý nói.
Vừa nghe cô nói vậy, Quan Nguyên Bạch tưởng cô mang quà lưu niệm về cho họ, anh ồ một tiếng tay đút túi đi về phía phòng khách.
“Cho nên là thứ gì?”
“Đợi lát nữa cho anh xem.” Nói, Quan Tri Ý túm Thích Trình Diễn kéo lên lầu.
Quan Nguyên Bạch quay đầu lại nhìn: “Lại mua thứ gì vớ vẩn rồi.”
Khẳng định là anh không dùng được.
Quan Nguyên Bạch còn ở đó khịt mũi nói đồ cô mua anh không dùng được, căn bản anh không biết thứ Quan Tri Ý vừa lôi từ vali ra không phải để tặng cho anh.
“Đây là mua ở Croatia, rất thích hợp với anh.”
Hộp quà rất đẹp, Thích Trình Diễn cầm lấy, nói trong lòng không vui là giả.
Anh cảm thấy cảm giác này giống như…
Được bề dưới nhớ đến, trưởng bối sẽ vui lòng.
“Cảm ơn.”
“Anh mở ra xem đi.”
“Được.” Thích Trình Diễn tháo nơ ra, mở hộp.
Sau khi mở ra, anh nhìn thấy một chiếc cà vạt sẫm màu nhìn thoáng qua thì không có gì, chỉ là sau khi nhìn kĩ…… lại thấy một con thỏ được thêu ở cuối??
Thích Trình Diễn dở khóc dở cười nhìn Quan Tri Ý, “Em chắc chắn cái này hợp với anh?”
Quan Tri Ý gật đầu chắc chắn: “Đương nhiên, em cảm thấy anh như một chú thỏ, vừa ôn nhu lại đáng yêu!”
Giống thỏ?
Vừa ôn nhu lại… Đáng yêu?
Cả đời này Thích Trình Diễn chưa thấy ai hình dung anh như vậy.
“Croatia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-rat-nhieu-tien-nha/3392882/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.