Quan Tri Ý biết việc cô và Hoa Hoằng Hi chia tay người trong nhà chắc chắn sẽ biết nhanh thôi, nhưng không nghĩ rằng lại nhanh đến thế.
Tối hôm qua vì trong lòng buồn bực nên cô ngủ khá muộn, ngày hôm sau thức dậy đã là giữa trưa.
Sau khi tỉnh lại, cô gọi dì giúp việc lên đỡ mình đi rửa mặt thay đồ, chờ lúc cô ra khỏi phòng mới nói: “Quan tiểu thư, hôm nay nhà có khách tới.”
“Khách?”
Hiện tại cũng không có ai biết cô ở đây, mà sau chuyện tối qua thì không có khả năng Hoa Hoằng Hi sẽ đến đây tìm cô, vậy thì là ai?
Dì thấy cô tỏ vẻ nghi ngờ thì nói: “Là khách của tiên sinh.”
“Anh ấy ở nhà?”
“Tối hôm qua đã muộn nên tiên sinh ngủ lại đây.”
“Ồ……”
Thật ra Quan Tri Ý cũng không biết tối qua Thích Trình Diễn ở lại đây.
“Vậy phiền dì đỡ con xuống nhà.”
“Được.”
Quan Tri Ý không nghĩ tới thế mà lại là Quan Nguyên Bạch, lúc cô nhìn thấy anh suy nghĩ đầu tiên chính là muốn quay người chạy lên lầu. Nhưng bây giờ cô lại là một người liệt sĩ nha, Quan Nguyên Bạch ngước mắt lên nhìn, cô thậm chí không đủ thời gian xoay người.
“Anh.” Quan Tri Ý nhìn anh mình thấp thỏm mà mở miệng.
“Em——” Quan Nguyên Bạch nhìn thấy chân cô bị bó thạch cao, vừa sốt ruột vừa đau lòng cũng không biết phải nói cái gì.
“Sao anh lại tới đây?”
Nói xong Quan Tri Ý nhìn sang Thích Trình Diễn đang ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-rat-nhieu-tien-nha/3392879/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.