Từ sau khi ăn Tết, đã hơn một tháng không gặp anh. Ban đầu Quan Tri Ý cảm thấy tâm trạng của mình điều chỉnh tốt rồi, nhưng hiện tại nhìn thấy anh, cái loại cảm giác mâu thuẫn nhưng vui vẻ này làm bao nhiêu công sức của cô đều tan thành mây khói.
“Còn quay bao lâu nữa?” Thích Trình Diễn hỏi.
Quan Tri Ý cảm thấy chột dạ bất giác cúi đầu: “Phần của em đại khái còn một tháng.”
“Ừ. Đúng rồi, cuối tuần ông nội sẽ tổ chức tiệc sinh nhật.”
Lần trước Quan Tri Ý đã nghe Quan Nguyên Bạch nhắc đến việc này: “Em đã biết, hôm đó em sẽ xin về một chuyến.”
"Bận thì không tới cũng được."
“Không bận, cảnh em diễn không nhiều lắm, hơn nữa năm trước sinh nhật ông nội em cũng không về, năm nay nhất định phải về.”
Hai người nói chuyện câu được câu không, nhân viên công tác cách đó không xa nghe được thì sợ đến ngây người. Chuyện lần trước của Trịnh Diệc Đồng và Quan Tri Ý rất nhiều người biết, mà bọn họ cũng biết chuyện của Quan Tri Ý đã bị Thích Trình Diễn động tay động chân, cho nên hai người bọn họ chắc chắn quen biết, mà còn là sự thân thiết khiến người ta giật mình.
Nghĩ lại bắt đầu thấy sợ, người không thể chọc đến, thế nhưng lại là người dễ bắt nạt nhất Quan Tri Ý…
Sau khi ăn xong, Quan Tri Ý bị gọi đi hóa trang chuẩn bị cho phần diễn buổi chiều.
Cô hóa trang tầm một tiếng, đến giờ quay, đã không thấy bóng dáng Thích Trình Diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-rat-nhieu-tien-nha/3392874/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.