Đang ngủ thì cửa nhà bị gõ dồn dập, Hạ Du khó chịu xoay người ngủ tiếp cô không có ý định ra mở cửa vì cô biết người ngoài cửa là ai. Tiếng động bên ngoài vang lên 1 lúc liền dừng lại, Hạ Du cũng không quan tâm tiếp tục ngủ. Hôm nay cô ra cửa hàng muộn 1 chút vì hôm qua cô bận rộn tới tận đêm khuya thực sự rất mệt, điện thoại bên cạnh đột nhiên vang lên. Kêu tới lần thứ 2 Hạ Du mới bắt máy, cô ngái ngủ lên tiếng :
- Alo
- …
- La Thiên?
- …
- Tôi vẫn ở nhà.
- …
- Anh đang đứng ở ngoài ?
- …
- Chờ tôi chút.
- …
Cúp máy Hạ Du bật dậy, cô khoác lên 1 chiếc áo khoác mỏng nữa rồi mới đi ra mở cửa cho La Thiên. Đi ra cửa thấy La Thiên mặc quần bò áo thun thoải mái đứng trước cửa nhà, Hạ Du hơi ngại khẽ lên tiếng :
- Xin lỗi La Thiên, tôi tưởng Hạng Vũ. Anh tới sao không gọi cho tôi ?
La Thiên giơ tay lên, 2 tay anh đều là đồ ăn sáng vô tội nói :
- Tôi định gọi cho cô mà đồ ăn không thể để xuống đất chỉ có thể gõ cửa, xin lỗi cô nhé làm phiền giấc ngủ của cô. Nhưng có việc quan trọng nên phải tìm cô lúc sáng sớm.
Hạ Du nghe thấy đối phương bảo là có việc quan trọng, nên cũng không trách nữa đứng tránh sang 1 bên nói :
- Việc gì cơ, vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-phai-nguoi-nam-do/2732569/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.