Bên trong tiệm net, ghế ngồi đều đã chật ních, khói thuốc lượn lờ mờ ảo khắp nơi, còn có mùi mì gói lan toả, những thành phần ở đây đa số đều là mấy thanh niên choi choi, tóc xanh đầu đỏ, còn có đứa xăm trổ, vừa nhìn đã biết không phải loại tốt lành gì.
Ngoài âm thanh thao tác trên bàn phím, còn có mấy tiếng chửi rủa.
Di động trong túi vẫn không ngừng rung, mắt Trình Gia Khải dán chặt vào màn hình máy tính, thao tác trên tay không ngừng, sau một lúc, anh tức tối đập một cái trên phím, moi di dộng trong túi quần ra, không thèm liếc mắt nhìn trực tiếp tắt nguồn. Rồi tiếp tục chơi sang màn mới, vừa chơi được một nửa, ghế phía sau bị đụng mạnh, người anh văng về phía trước một chút, còn chưa kịp hé miệng thì đã bị bắn chết trong game. Trình Gia Khải rủa một câu, quay phắt lại nắm lấy cổ áo phía sau tên tóc vàng, chửi lớn: "Mẹ kiếp, mắt mù hả!"
Tóc vàng đã đi qua rồi, bỗng dưng bị lôi ngược về, vốn chẳng phải hạng vừa, túm tay Trình Gia Khải, la lên, "Thằng chó, bỏ ra."
"Mày chửi ai chó?"
Tóc vàng hùng hổ doạ người, chỉ vào mặt Trình Gia Khải, "Chửi mày, chửi mày đó, bỏ ra trước khi ông cho mày biết tay."
Đám người đi cùng tóc vàng đã đi trước một đoạn, lại thấy chuyện không ổn vội quay trở vào, một tên kéo tóc vàng lại, "Thôi."
Trình Gia Khải nghiến răng, giật headphone trên cổ quăng xuống bàn, chân đạp lên ghế nhảy ra, không nói lời nào tung thẳng một cú vào mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-dau-long-khong/1753916/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.