Buổi chiều lớp trưởng cầm tờ đơn đăng ký đi du lịch hè ngồi trên chỗ giáo viên, ghi tên những người tham gia.
Ngải Lâm huých vào tay Mạc San Du, hỏi: "Đi không?"
Mạc San Du nằm xấp trên bàn, cằm gối lên cánh tay, nhàm chán nói: "Không đi, tôi còn phải luyện tập để thi bơi nữa."
Ngải Lâm nhìn cô: "Đi du lịch là sau mà, có ảnh hưởng đến việc cậu thi đâu."
Mạc San Du lắc đầu: "Cậu không nghe ra tôi đang bịa lý do để từ chối ư?"
"..."
Ngải Lâm hết nói nổi, kéo tay cô lắc lắc, đầu Mạc San Du đang gác lên cũng lắc theo, cô lườm cô ấy, Ngải Lâm nói: "Hè ở nhà chán lắm, đi đi mà."
"Không, mùa hè đi lịch phải đi biển chứ, ai đời lại cho leo núi, mệt lắm, tôi không đi." Mạc San Du từ chối.
Cao Kiến Văn xoay đầu xuống, khuỷ tay gác lên bàn Ngải Lâm, cười tà: "Leo núi rèn luyện sức khoẻ, cậu ngoại trừ đam mê bơi lội ra, đối với những cái khác thật sự là lười chảy thây, một chút hứng thú cũng không có, như vậy là không được."
Ngải Lâm gật đầu đồng tình, vỗ vai cậu ấy, giơ ngón cái lên.
"Đừng có khiêu khích tôi." Mạc San Du nói.
Ngải Lâm lườm cô: "Mạc San Du, cậu không có tinh thần tập thể gì cả." Cô ấy nói: "Bốn chúng ta giơ tay biểu quyết đi, thế nào?"
Mạc San Du nhìn hai người, chầm chậm thẳng lưng lên, Trình Gia Khải quay đầu nhìn cô, "Không muốn đi à?"
Mạc San Du khẳng định: "Không."
Trình Gia Khải gật đầu.
Ngải Lâm đỡ trán, quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-dau-long-khong/1753907/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.