Thời tiết thay đổi thất thường, mưa phùn liên miên, vẩy lên cửa kính xe, rồi chảy xuống thành một giọt dài, tựa như đang rơi lệ.
Xe dừng trước câu lạc bộ bơi lội, Hoa Tư Ninh ngồi cạnh nhỏ giọng thông báo: "Chủ tịch, tới nơi rồi ạ."
Phàn Bân đi ra sau mở cửa xe cho anh. Lục Tư Hoằng bước xuống, ngẩng đầu nhìn thoáng qua toà nhà phía trước, sải bước đi vào, xuyên qua một đoạn đường dài tới nhà bơi.
Hàng ghế dài có một số người ngồi nghỉ ngơi, trò chuyện. Dưới hồ mấy vận động viên vẫn đang tập luyện, huấn luyện viên trên bờ chốc lát thổi còi chỉ đạo.
Đuôi mắt ông vô tình thoáng ngang, rồi quay phắt đầu lại, vội vàng buông còi chạy tới đón người.
Hoa Tư Ninh hướng bàn tay chỉ Lục Tư Hoằng, giới thiệu với huấn luyện viên: "Đây là chủ tịch của chúng tôi."
Huấn luyện viên vô thức chà xát bàn tay vào quần, sau đó mới dám đưa ra, niềm nở chào hỏi: "Lục tổng, nghe danh đã lâu."
Lục Tư Hoằng cũng lịch sự vươn tay bắt lại, gật đầu: "Huấn luyện viên Trâu, chào ông."
Huấn luyện viên cười không khép miệng được, mới quay sang nhìn Hoa Tư Ninh, "Thư ký Hoa, chào cô."
Hoa Tư Ninh nở nụ cười xã giao, gật đầu.
Lục Tư Hoằng cất giọng: "Tập luyện thế nào?"
"Vẫn ổn ạ, Lục tổng yên tâm, mọi người đều rất chăm chỉ cố gắng, nhất định sẽ không làm ngài thất vọng."
Ánh mắt Lục Tư Hoằng hướng về phía hồ, phảng phất tĩnh lặng mà xa xăm, chợt hờ hững nói: "Chăm chỉ cố gắng là yếu tố có thể giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-dau-long-khong/160333/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.