Lúc thức tỉnh đồng hồ chỉ mới chạm chân đến sáu giờ. Trình Vương hơi hướng mắt xuống nhìn cô gái nhỏ ngoan ngoãn rúc mình trong lồng ngực anh. Khi ngủ môi khẽ cong mỉm cười. Tiểu bảo bối của anh không biết đang mơ gì.
Đầu bên kia giường điện thoại anh rung lên một cái, tin nhắn được gửi đến từ thư ký Tạ. Anh có chút choáng ngợp sau khi mở khóa màn hình.
Rất nhiều cuộc gọi nhỡ của mẹ anh và thư ký Tạ. Nếu là thư ký Tạ thì có thể giải thích cậu ta liên hệ với anh vì gì, nhưng còn mẹ anh thì sao?
'Trình Vương con đang ở đâu, sao mẹ liên lạc không được?'
'Ai da con trai, con đã quên mất bà lão này rồi!'
'Đã gần hai năm rồi, bao giờ con mới cho chúng ta gặp con bé chứ. Thật độc ác, tính chia rẽ mẹ với con dâu?'
'Điện thoại không nghe, không có mặt ở công ty. Con với con bé đang ở cùng nhau ư?'
'Thôi được rồi, cứ chơi khuây khỏa, bỏ mặc bà già này cũng được!'
Anh hừ mũi nhẹ, không nhịn được bật cười ra hơi. Mẹ của anh tuy đã có chút tuổi nhưng vẫn yêu đời đến thế!
Đọc tin nhắn của bà khiến anh thấy khoan khoái dễ chịu, tuy vậy sau khi nhìn tin nhắn của thư ký Tạ anh lại thay đổi sắc mặt. Quay sang nhìn Cố Tiểu Khả, Trình Vương dùng đôi mắt trìu mến, đặt lên mái tóc mềm mượt, thơm tho của cô một nụ hôn nhẹ nhàng.
Đêm hôm qua Cố Tiểu Khả đã rất vất vả chiều chuộng anh, nên để cô ngủ thêm, anh không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chua-tung-co-y-dinh-ngung-thich-anh/1734001/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.