"Ồ." Chương Hạo Hiên thở hắt ra, khẽ nhướng mày cười mỉm. "Có thể kinh doanh chắc chắn là một người rất thành đạt. Tiểu Khả yêu anh xem ra cũng không thiệt thòi."
Cố Tiểu Khả khẽ hất mặt tự hào. Tất nhiên là vậy rồi. Trình Vương trong mắt cô đích thị là viên kim cương lớn rất có giá trị. Chương Hạo Hiên vốn không thể đem ra so sánh với anh.
Bố mẹ cô ngay từ đầu không biết chuyện cô đã có bạn trai, đối diện với hai người đàn ông cùng yêu thích bảo bối nhà mình liền không ngừng ngần ngại rồi á khẩu không biết nên hỏi gì. Chỉ có thể quay sang Cố Tiểu Khả, dùng ánh mắt trách móc nhìn cô như muốn dạy cho cô một bài học nhớ đời. Chương Hạo Hiên tốt như vậy...
Trình Vương nhấp một ngụm trà, khuôn mặt vốn tỏ vẻ không so đo, không chấp nhất với Chương Hạo Hiên. "Quá khen, dù tôi có nghèo khó thì Tiểu Khả tôi cũng nhất định không để cô ấy thua kém ai, cô ấy là bảo bối của tôi."
Cố Tiểu Khả hơi mỉm cười, Trình Vương cũng có lúc sến súa vậy sao.
Vốn định ngồi xuống bên cạnh Trình Vương nhưng lại bị bố mẹ cô ngầm dùng ánh mắt sát thủ tia thẳng về phía mình. Đôi chân lại như hóa đá.
"Thật trùng hợp thay, tôi cũng là một thương nhân." Chương Hạo Hiên bật cười.
Thôi xong! Cái gì đến rồi cũng phải đến!
Cố Tiểu Khả cắn môi. Nhìn bố mẹ cô có vẻ háo hức thế kia, nhất định đang chờ đợi Chương Hạo Hiên lên giọng khoe khoang tài sản cho Trình Vương sợ hãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chua-tung-co-y-dinh-ngung-thich-anh/1733995/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.