Sau khi nhận chiếc bằng tốt nghiệp đại học, Cố Tiểu Khả thở phào nhẹ nhõm rồi hít thở một hơi. Cô đưa chiếc bằng lên cao cười tươi tắn, liên tục đặt nụ hôn lên chiếc bằng rồi hít hà mùi giấy mới của nó.
“Cuối cùng nửa đời người đã trôi qua. Còn tưởng bị trượt chứ, Cố Tiểu Khả, mày đúng là được ông trời chiếu cố rồi!” Cô tự nói với chính mình rồi đặt tấm bằng xuống bàn.
Bây giờ là mùa đông, thời tiết luôn duy trì ở mức độ rất thấp, hanh khô lại rét buốt khiến đôi môi Cố Tiểu Khả hơi khô đi. -6 độ, chính là vấn đề đấy!
Ngoài trời tuyết vẫn cứ chậm rãi rơi, phủ trắng các tòa nhà đối diện. Cố Tiểu Khả ngồi cạnh chiếc quạt sưởi, trên mình là lớp áo dày dặn, dường như cô chỉ hở đôi tay và khuôn mặt nhỏ.
Cô ngồi xuống bàn, hào hứng mở laptop ra vào một tab tuyển dụng. Với trình độ của cô, cô không tin không có công ty nào dám không nhận!
Reng reng.
Cố Tiểu Khả thở dài rồi khó khăn ngồi dậy. “Mới ngồi xuống được một lúc, ai lại gọi chứ.” Cô lẩm bẩm nhìn màn hình điện thoại, vẻ mặt khó chịu liền tan biến. “Á Lệ?”
Bên đầu dây bên kia Cố Tiểu Khả có thể nghe thấy tiếng suýt xoa của Á Lệ, không cầm lòng được liền tốt bụng nhắn nhủ. “Á Lệ, cậu mặc ấm hay chưa? Thời tiết này có thể giết chúng ta bất cứ lúc nào đó, nói cho cậu nghe, mình mặc bốn chiếc áo bên trong, một chiếc áo khoác lông bên ngoài, nhìn mình không khác gì cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chua-tung-co-y-dinh-ngung-thich-anh/1733979/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.