Ánh sáng rọi qua tấm rèm che cửa sổ, tiếng còi xe đô thị chỉ lọt vào một chút thôi không đáng nói, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, mọi người đã đi làm việc từ rất sớm. Trong căn phòng nguy nga này vẫn còn hai người đang nằm ẩn mình trong chăn còn chưa dậy.
Cuộc vận động đêm qua quả là đáng nhớ!
Cố Tiểu Khả thường phải dậy sớm đi học vào mỗi buổi sáng, nhưng hôm qua vì có chút rượu trong người khiến cô không nhớ giờ giấc gì nữa, bản thân trong mơ cũng tự nhủ rằng không cần phải đi học, cô đã sắp tốt nghiệp rồi, chỉ việc ngủ thôi. Nhưng đến giờ trưa thì lại không được lười biếng, bụng của cô hình như có phản ứng rồi, nên ăn mỳ hộp hay gọi đồ ăn chín đến nhà đây? Ngày đầu tiên được nghỉ học sau kỳ thi cuối cô không muốn chăm chỉ đâu.
“Hưm…” Đang định vươn tay lên một cái, cả người vừa nhúc nhích đã thấy nặng nề, Cố Tiểu Khả hơi nhíu mày, cô lười biếng mở mắt. Đôi mắt vẫn còn lờ mờ ngái ngủ, vẫn chưa phân định được điều gì.
Đèn chùm, điều hòa, tường vàng, tranh sơn dầu, bàn làm việc, sofa,...
Cố Tiểu Khả mở to mắt, đây đâu phải phòng của cô?
Thấy bụng mình còn nặng, Cố Tiểu Khả khẽ run, cô chầm chậm đổi hướng nhìn xuống bên dưới thân thể. Là một cánh tay!
C...cánh tay này của ai? Cố Tiểu Khả sợ hãi, cô nuốt nước bọt, nhìn lên trên một chút, cô phát hiện ra mình không mặc gì cả, đơn giản là được tấm chăn đắp lên quá ngực.
Chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chua-tung-co-y-dinh-ngung-thich-anh/1733972/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.