Anh không thể nói chuyện có lý chút được sao._ Cô cau mày nhìn anh, giọng bất mãn nói.
- Anh là vậy đó!!
- .......
Nằm ôm anh một lúc cô đã bắt đầu thấy buồn ngủ, không hiểu sao mỗi lần có anh cô đều dễ ngủ đến vậy.
Đợi cô say giấc, anh mới từ từ mở mắt ra, anh ngắm nhìn cô lúc ngủ say rồi cũng chìm vào giấc ngủ.
.........
Sáng hôm sau, cô bị ánh nắng ngoài cửa sổ đánh thức, nhìn qua bên cạnh đã không thấy anh đâu, chắc anh đã đi làm rồi. Cô mệt mỏi ngồi dậy vào nhà vệ sinh.
VSCN xong cô xuống nhà, định ra sân dạo mát nhưng lại bị người đang đọc báo uống trà ở phòng khác làm giật mình.
- Anh không đi làm à?
- Không, anh muốn ở nhà với vợ.
- Gì chứ, ai lại bỏ công việc để ở nhà với vợ? có khoa trương quá không._ Cô chậm rãi tới chỗ anh, anh cũng thuận tay kéo cô ngồi lên đùi mình.
- Em sợ anh không đủ tiền nuôi em sao?
- Linh tinh, không nói chuyện với anh nữa, em đi dạo đây.
- Em không ăn sáng?_ Anh thấy cô đứng dậy thì vội kéo cô lại.
- Không! em không đói!_ cô bình thản đáp.
- Không đói cũng phải ăn, người em ốm yếu thế kia mà con nhịn bữa sáng à?
- Không muốn ăn, em không có thói quen ăn sáng.
- Em không nghe lời anh?
- Được rồi, em ăn là được chứ gì!
- ngoan lắm, bảo bối~
Anh bế cô tới bàn ăn đồng thời điện thoại của cô vang lên. Love Dad? không phải Đặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chua-18/162459/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.