- Anh đừng nói dối!! đau gì chứ, đàng ông ai cũng dẻo mồm dẻo miệng như nhau! bỏ tôi ra đi..
- Đặng Hiểu Tư, nghe tôi nàyy..
- Không, tôi không muốn nghe nữa! bỏ tôi raaa..
- Anh yêu em!
Đặng Hiểu Tư bị bất ngờ trước câu nói của anh..nhưng mà anh yêu cô thì đã sao, cô không muốn tin vào tình yêu nữa, 1 lần đã đủ lắm rồi..!
Cô không trả lời anh nữa cũng không muốn đối mắt với anh liền quay ra chỗ khác nhưng có muốn cũng không được, cô vừa quay đầu ra chỗ khác thì bị anh lấy tay quay mặt cô lại ép cô phải nhìn mình.
- ....
- Tôi thừa biết em có tình cảm với tôi...chỉ là em không muốn thừa nhận nó. Đúng chứ!
- ....
- Tôi không biết trong quá khứ đã có ai làm em mất niềm tin như vậy nhưng em hãy mở lòng với tôi đi, tôi sẽ khiến cho em dần dần có được hạnh phúc từ tình yêu đem lại. Tôi hứa đó!!
- Có thật không?
- Thật!
- Anh lấy gì để cược đây?
Anh không nói gì chỉ lặng lẽ ngồi dậy cũng kéo cô dậy cùng, anh ngồi sang một bên, hai tay chống xuống giường ung dung nói:
- Nếu tôi không giữ lời thì sẽ...
- Êyy, tôi đùa, không được thề bậy bạ.
Anh chưa nói hết cô đã dùng tay bịt miệng anh lại. Còn anh khi nghe cô nói vậy thì trong lòng cực kì vui vẻ, miệng thì cười tươi rói, hôn lên bàn tay đang bịt miệng mình sau đó dần dần tiến sát lại mặt cô, đặt lên môi cô một nụ hôn ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chua-18/162451/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.