“Có người mẹ một con nào còn xấu hổ như em chứ.” - Anh bật cười nói.
Không thấy Khả Hân phản ứng, Vĩ Phong choàng hai tay từ phía sau ôm lấy cô, dịu dàng nói:
“Cảm ơn em, cảm ơn em đã sinh cho anh một cô con gái đáng yêu như vậy. Cảm ơn em sau tất cả vẫn chưa từng từ bỏ anh.”
Khả Hân lúc này mới ngẩng đầu lên, VỖ VỖ lên cánh tay anh:
“Chúng ta là người một nhà, anh đừng nói những lời khách sáo đó.”
“Bởi vì ngoài nói ra, anh không biết phải thể hiện gì nữa.”
Khả Hân mỉm cười lắc đầu:
“Anh ôm em thế này đã đủ rồi.”
Lâm Vĩ Phong giúp Khả Hân chà lưng thêm một chút nữa thì bế cô ra khỏi phòng tắm, Khả Hân rút sâu vào lòng anh không muốn để anh thấy đôi gò má ửng đỏ như quả cà chua của mình. Hai người sợ làm con gái thức giấc nên không mở máy sấy tóc, Vĩ Phong đích thân lau
tóc cho cô.
“Những ngày bình yên thế này chính là điều em thích nhất”
Mặc dù là lần đầu Vĩ Phong làm việc này nhưng anh vẫn rất cẩn thận, không dám lau quá mạnh làm cô đau.
“Những ngày thế này sẽ kéo dài mãi, anh hứa với em.”
Sau khi tóc của Khả Hân khô thì hai người cũng chuẩn bị đi ngủ, mấy ngày vừa qua quả là vất vả quá nhiều. Khả Hân đi đến bên nội khẽ hôn lên trán Khả Vĩ. Anh cũng làm theo cô, hai người nhìn con gái rồi lại nhìn nhau, bởi vì biết kết quả sẽ tốt đẹp thế này nên dù gian khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chong-anh-dung-qua-day/635589/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.