Mặc dù Thiệu Huy trở về với một trái tim tan nát nhưng cậu cũng không quen nói Lâm Vĩ Phong chuyện David muốn hẹn gặp. Vĩ Phong nhìn thấy bộ dạng như xác không hồn của Thiệu Huy cũng không biết nên hỏi từ đầu nên đành thôi. Chuyện tình cảm là chuyện mà người ngoài có nói trăm ngàn lời cũng không bằng người trong cuộc tự nghĩ thông.
Lâm Vĩ Phong và David hẹn nhau ở ngoại ô thành phố, bán kính mấy kilomet xung quanh không có một bóng người. Đương nhiên cả hai đều sẽ không mang vũ khí theo, cả hai cũng thừa biết vào thời điểm này đối phương không có lý do gì phải dùng kiểu vũ lực ngu ngốc đó.
2
David đến trước, anh ta đang tựa vào cửa xe hút thuốc. Lâm Vĩ Phong đậu xe bên cạnh, bước xuống đến trước mặt David, gió cuồn cuộn từng cơn thổi tung áo khoác hai người.
“Một điếu không?” - David hỏi.
Lâm Vĩ Phong lắc đầu, Khả Hân khó chịu với mùi thuốc nên anh đã bỏ thuốc lâu rồi. Khoảng thời gian cô không ở bên cạnh có lúc anh cũng hút để giữ cho mình tỉnh táo nhưng nghĩ đến ngày Khả Hân quay lại thì anh không hút nữa.
“Tôi cũng chỉ có thể tranh thủ hút ở ngoài này, nhà có trẻ con, không hút được.”
- David cố tình nhấn mạnh chữ “trẻ con” để khiêu khích Vĩ Phong.
“Anh có thể nghĩ cho con gái tôi như vậy, tôi rất vui.”
Bọn họ nhìn vào mắt nhau, không ai chịu thua ai, từ lần đầu tiên nghe đến tên nhau, giống như bọ đã xác định là đối thủ một mất một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chong-anh-dung-qua-day/635561/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.