Chương trước
Chương sau
“Không lẽ ông ta giết anh? Ông ta giết anh rồi không sợ chết không có ai để tang sao? Ông ta còn mấy đứa con đầu chứ!” - Anna càng nói càng lớn, David phải vội vàng bịt miệng cô lại.
“Chỉ có mình cô mới dám chửi cả chủ nhà dù đang ở nhà người ta như vậy.”

“Cùng lắm thì ông ta đánh anh một trận gần chết, tôi dám hứa trên danh dự người làm ngành Y của mình sẽ ở bên cạnh chăm sóc anh đến khi anh khỏe lại. Vậy nên anh để Khả Hân và Anju về bên gia đình của họ đi, có được không?”
David không phủ nhận những lời nói của Anna thật sự có tất động đến suy nghĩ anh. Mỗi lần nói chuyện với nhau, Anna đều dùng đủ mọi cách, đủ mọi lý lẽ để khuyên nhủ anh buông bỏ sự cố chấp trong lòng.
"Cô không giận chút nào sao? Vì Khả Hân mà cô bị lôi vào chuyện này, Hoàng Thiệu Huy cũng vì Khả Hân mà tiếp cận cô, lợi dụng cô.”
Anna lắc đầu, sau khi biết sự thật cô chưa từng có suy nghĩ đổ tội cho Khả Hân. Nếu có trách thì trách Thiệu Huy ban đầu lừa gạt cô và cũng chỉ có vậy thôi.
“Làm y tá riêng cho anh là tôi lựa chọn, sau đó là tôi chủ động đi chăm sóc Khả Hân. Việc học bác sĩ và làm việc trong ngôi nhà này cũng là do tôi quyết định, khi biết thân phận của Thiệu Huy tôi vẫn chọn tiếp tục sau đó tự mình buông tay. Tôi tự làm chủ cuộc đời mình mà sao lại trách người khác.”
David ngã người ra sau, suy ngẫm rất lâu về những điều Anna vừa nói. Anh ta cũng muốn một lần làm chủ cuộc đời mình như vậy.
Một bữa tiệc của giới thượng lưu diễn ra vào tối nay, David muốn Khả Hân đi cùng mình, tất nhiên Khả Hân từ chối ngay khi nghe xong.
"Cô chắc chắn không muốn đi chứ? Lâm Vĩ Phong cũng sẽ đến.”
“David, anh lại muốn làm gì nữa đây?” - Khả Hân bất lực hỏi lại.
“Cô đừng lúc nào cũng nghĩ tôi xấu xa như vậy, bữa tiệc đó có rất đông người, nhiều thể lực, sao tôi có thể làm hại Lâm Vĩ Phong được. Tôi đang tạo cơ hội cho hai người gặp nhau đó” - David lần đầu tiên thấy mình oan ức như vậy.
“Hôm nay mặt trời mọc ở đằng Tây à?” - Khả Hân xoa xoa lỗ tai mấy cái để chắc mình không nghe nhầm.
“Trang phục và phụ kiện đang trên đường đến, tôi không biết cô và Anna sẽ thích gì nên đã bảo bọn họ mang cả bộ sưu tập đến để hai người chọn.”
Khả Hân nhíu mày khó hiểu vì sao Anna cũng phải đi cùng bọn họ, cô chưa kịp hỏi thì Anna người vừa từ bệnh viện trở về đang vô cùng mệt mỏi đã kịch liệt phản đối.
“David, anh đừng có hành xác tôi nữa, tôi làm bác sĩ chứ không phải thư ký mà phải đi dự tiệc xã giao.”
“Tôi sợ cô ở nhà nội ứng ngoại hợp đưa Anju đi mất” - David nhún vai đáp.
Khả Hân và Anna nhìn nhau không nói nên lời, đến bọn họ còn không nghĩ đến chuyện này
mà David đã lo xa đến vậy. Khả Hân đến bữa tiệc gặp Vĩ Phong, đó là địa điểm vô cùng lý tưởng để cô có thể thoát khỏi David hoàn toàn. Vấn đề vướng bận duy nhất chỉ còn có Anju vẫn ở biệt thự, nếu Anna có thể đưa Anju rời khỏi đó nữa thì chuyện này vô cùng hoàn hảo.
Nhưng mà Anna và Khả Hân đều chưa từng có kế hoạch sẽ làm vậy. Khả Hân thì thầm vào tai Anna:
“Anh ta thừa biết chúng ta không nghĩ như vậy.”
“Dù sao chuyện để cho cô và chồng gặp nhau có vẻ anh ta không nói dối, tôi đi cùng hai người cũng được.” - Anna ủ rủ nói.
“Cảm ơn cô, lần nào cũng khiến cô vất vả”
Khả Hân và Anna mặt không có chút cảm xúc nào nhìn mấy người chạy qua chạy lại bày ra trang phục và phụ kiện cho bọn họ chọn. Trong lòng Khả Hân vẫn có chút vui mừng vì lại được gặp Vĩ Phong, lần đó hai người đã nói được mấy câu đầu. Ngược lại Anna đến mỉm cười còn không nổi, cô có thể đoán ra Thiệu Huy chắc chắn cũng có mặt ở đó.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.