“Không lẽ ông ta giết anh? Ông ta giết anh rồi không sợ chết không có ai để tang sao? Ông ta còn mấy đứa con đầu chứ!” - Anna càng nói càng lớn, David phải vội vàng bịt miệng cô lại.
“Chỉ có mình cô mới dám chửi cả chủ nhà dù đang ở nhà người ta như vậy.”
“Cùng lắm thì ông ta đánh anh một trận gần chết, tôi dám hứa trên danh dự người làm ngành Y của mình sẽ ở bên cạnh chăm sóc anh đến khi anh khỏe lại. Vậy nên anh để Khả Hân và Anju về bên gia đình của họ đi, có được không?”
David không phủ nhận những lời nói của Anna thật sự có tất động đến suy nghĩ anh. Mỗi lần nói chuyện với nhau, Anna đều dùng đủ mọi cách, đủ mọi lý lẽ để khuyên nhủ anh buông bỏ sự cố chấp trong lòng.
"Cô không giận chút nào sao? Vì Khả Hân mà cô bị lôi vào chuyện này, Hoàng Thiệu Huy cũng vì Khả Hân mà tiếp cận cô, lợi dụng cô.”
Anna lắc đầu, sau khi biết sự thật cô chưa từng có suy nghĩ đổ tội cho Khả Hân. Nếu có trách thì trách Thiệu Huy ban đầu lừa gạt cô và cũng chỉ có vậy thôi.
“Làm y tá riêng cho anh là tôi lựa chọn, sau đó là tôi chủ động đi chăm sóc Khả Hân. Việc học bác sĩ và làm việc trong ngôi nhà này cũng là do tôi quyết định, khi biết thân phận của Thiệu Huy tôi vẫn chọn tiếp tục sau đó tự mình buông tay. Tôi tự làm chủ cuộc đời mình mà sao lại trách người khác.”
David ngã người ra sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chong-anh-dung-qua-day/635548/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.