Khả Hân đang đọc sách thì David bước vào trên tay anh ta cũng cầm theo không ít sách.
“Cô xem có hiểu không?”
“Có chỗ hiểu cũng có chỗ không hiểu.” - Khả Hân cười nói.
“Chỗ nào không hiểu cô cứ ghi ra có thời gian tôi sẽ giảng lại cho cô. Thật ra học kinh doanh thì học lý thuyết chỉ là phụ, chủ yếu là phải có thực hành. Mấy ngày nữa tôi đem tài liệu của tổ chức đến cho cô đọc.”
Khả Hân có chút bất ngờ hỏi lại:
“Anh dám để tôi đọc những tài liệu của tổ chức luôn sao?”
David lắc đầu cười:
“Cô vẫn cho rằng tổ chức của tôi là tổ chức tội phạm như trong mấy phim hành động sao? Tổ chức có hệ thống công ty trực thuộc đàng hoàng, tất cả đều hợp pháp.”“Hóa ra anh cũng làm chuyện hợp pháp.” - Khả Hân bĩu môi nói.
David chỉ có thể cười trừ, anh ta cũng không thể biện minh gì, những chuyện anh ta đã với Khả Hân đều bất hợp pháp.
“Đêm qua cô lại giật mình nửa đêm vì chuột rút đúng không?”
Thay vì hỏi “sao anh biết”, Khả Hân bây giờ chỉ đơn giản gật đầu. David đặt sách lên kệ, lắc đầu thở dài:
“Cô cứ coi tôi như bác sĩ là được, hôm đó tôi giúp cô massage trị liệu không phải cô ngủ ngon hơn sao. Cô đừng câu nệ quá được không?”
Khả Hân đáp lại David bằng ánh mắt “tôi chính là cứ câu nệ đấy”, David thật sự hết cách, anh quay sang kể lể với Anju đang bò trên giường:
“Con coi mẹ con có cứng đầu không, chẳng ngoan bằng con gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chong-anh-dung-qua-day/635531/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.