Ngay từ lúc nhìn thấy Henry, Khả Hân đã cảm thấy có điều không đúng nhưng vì mọi sự tập trung của cô đều đặt ở chỗ Anju nên cũng kệ chuyện khác. Xe chạy rất chậm, hơn nữa còn có một chiếc phía trước mở đường và một chiếc bảo vệ ở phía sau nên cả đoạn đường đi không gặp chút sốc nảy hay sự cố nào.
Sắc mặt Anju cũng dần hồng hào trở lại, mọi người trong xe mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Đây là lần đầu tiên Henry nhìn thấy Anju, cậu ta vẫn luôn tò mò, rốt cuộc bé con ấy là thần thánh phương nào. Mà có thể khiến cho một người luôn lạnh nhạt với mọi thứ như David chạy đôn chạy đáo và cả người lạnh lùng như ngài Andrew cũng mềm lòng.
Bây giờ tận mắt nhìn thấy Anju rồi thì Henry đã hiểu, ai lại không yêu thích trẻ con chứ, đặc biệt là những người sống trong bùn nhơ như họ, lại càng trân quý những gì nguyên lành thuần khuyết.
“David, đầu bếp và hai người giúp việc anh đưa đến tôi đã được thu xếp xong, sau này bọn họ chỉ phụ trách chăm sóc cho Khả Hân và Anju. Phòng của cô Anna anh nói để cô ấy tự chọn nên tôi đã cho người thu dọn căn to nhất ở tầng hai, để cô ấy chọn.”David gật đầu đã biết, anh quay sang Anna nói:
“Tôi không biết sở thích của cô, nên không dám tự tiện bày trí. Sau này nơi đó sẽ là chỗ ở và chỗ làm việc của cô, cô muốn chọn chỗ nào, biến nó thành gì là do cô.”
Vốn trong lòng Anna còn đang bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chong-anh-dung-qua-day/635522/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.