Hai bên bắt đầu không đứng yên nữa mà đã giằng co, Khả Hân vẫn bị kẹt ở trong vòng vây của David. David ra hiệu cho thuộc hạ nhanh chóng tìm người đi xuống biển tìm Lý Tuyết Dung. Sống thấy người, chết thấy xác, dù kết quả ra sao anh ta cũng phải đem Lý Tuyết Dung trở về ăn nói với cha nuôi.
“Vĩ Phong!” - Khả Hân cố gắng chen lấn giữa bọn họ, đưa tay ra hướng về phía anh.
Lâm Vĩ Phong cũng muốn lao lên nhưng Lê Thời đã kéo anh lại, bây giờ hai bên đều đã lấy ra vũ khí của mình, không thể lỗ mãng xong lên nữa. Phát súng khi nãy của Lâm Vĩ Phong đã đem chuyện này từ có thể thương lượng thành nhất định sẽ có đổ máu.
“Đừng kêu nữa.” - David nắm lấy một vai của Khả Hân giật người về phía sau - “Vốn muốn buông tha cho cô nhưng bây giờ thì không được nữa rồi.”
David đầy vẻ đùa cợt lúc nãy đã hoàn toàn biến mất, ánh mắt khát máu cũng dần lộ ra. Khả Hân thật sự cảm thấy bản thân mình quá xui xẻo, vì thoát khỏi móng vuốt của Lý Tuyết Dung bây giờ lại rơi vào trong tay David.
“David, nếu là đàn ông thì chúng ta một đấu một.”
David lắc đầu nhìn Lâm Vĩ Phong, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Mày bắn Tuyết Dung, tao với mày không còn gì để thương lượng nữa.” - Bàn tay anh tay nắm lấy vai của Khả Hân càng thêm dùng sức khiến cô đau đớn kêu lên - “Nếu không phải vì yêu mày nó cũng không có kết cục như vậy, xem ra phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chong-anh-dung-qua-day/635509/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.