Khả Hân suy nghĩ một lúc quyết định sẽ nghe Phan Khánh Nguyên nói chuyện gì, có lẽ anh ta thật sự có thể giải thích được một vài nghi vấn bất lâu nay của cô.
“Kim Chi, em đến hội trường trước đi, lát chị qua ngay.” - Khả Hân đem sách vở đưa cho Kim Chi sau đó cùng Phan Khánh Nguyên đi qua một chỗ khuất nói chuyện.
“Khả Hân, Khả Hân…. chị có chuyện gì thì cứ gọi em, cẩn thận một chút.” - Kim Chi mặc dù không yên tâm nhưng vẫn đành rời đi.
Khả Hân chưa từng lo lắng cho an toàn của bản thân khi ở bên cạnh Phan Khánh Nguyên. Nếu mà anh ta có ý đồ làm gì cô thì gần hai năm qua nhiều lúc ở cạnh nhau anh ta đã làm rồi. Phan Khánh Nguyên mặc dù cố chấp nhưng cô biết anh vẫn luôn tôn trọng cô.
“Anh Khánh Nguyên, rốt cuộc anh có chuyện gì muốn nói em nghe?”
“Khả Hân, em nói thật với anh đi, em và Lâm Vĩ Thành đã từng tiếp xúc thân mật chưa?” - Phan Khánh Nguyên hỏi vô cùng nghiêm túc.
Khả Hân không ngờ anh sẽ hỏi một câu như vậy, bản thân cũng ngây ra luôn. Tiếp xúc thân mật theo ý của Phan Khánh Nguyên hẳn là động chạm da thịt, cô và ‘Lâm Vĩ Thành’ dường như cũng có mấy lần.
“Tất nhiên là có rồi.” - Khả Hân đáp.
“Vậy em không thấy gì khác thường sao? Anh ta giống như người không thể ngồi dậy thoi thóp sắp chết hay là có thể ngồi xe lăn, ăn nói lưu loát trông rất khỏe mạnh?” - Phan Khánh Nguyên tiếp tục truy vấn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chong-anh-dung-qua-day/635431/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.