Tử Thiên vô tâm mặc kệ người phụ nữ kia , trong mắt anh hiện tại, Hạ Nhi đích thực chỉ là không khí bẩn.
" Em đợi anh lâu chưa?" Anh nhẹ nhàng hướng ánh mắt dịu dàng hỏi Hà Anh.
Hà Anh mỉm cười lắc nhẹ , đối phương được phen bị trọc tức đến nỗi không thể thổ huyết được.
" Người phụ nữ này làm khó em phải không?"
" Em không có!" Hạ Nhi phủ nhận tất cả.
" Tôi hỏi Hà Anh sao cô lại trả lời?" Anh quay sang gằn giọng với Hạ Nhi.
" Hoàng Tử Thiên! Tại sao anh lại thích cô ta chứ?! Cô ta thì có điểm nào tốt? Trong khi , nhìn xem! Chẳng qua là anh đang thử lòng em đúng không? Trong lòng anh vẫn còn có em đúng không?" Hạ Nhi uất ức chất vấn anh.
Sao cô ta có thể mặt dày nói những câu đó để níu kéo đối phương nhỉ? Tính ra chấp niệm của cô ta cao cao quá đi. Cao đến nỗi bị che mờ hết cả lí trí lúc nào không hay.
Cô ta nói thế, Hoàng Tử Thiên càng ghét cô ta hơn. Tính khí vẫn như cũ, rất luôn muốn kiểm soát người khác. Xem ra đúng là chấp niệm quá cao hết phương cứu chữa rồi.
" Cô lầm rồi! Tại sao tôi còn thử lòng cô nữa chứ! Giữa hai chúng ta đâu còn quan hệ gì nữa đâu, người đang chìm trong ảo mộng bây giờ là chính cô, tốt nhất mau tỉnh lại đi, đừng để chìm đắm quá lâu. Tôi không còn trách nhiệm gì với cô nữa hết!"
" Anh Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cho-anh-nhan-ra-em-tu-rat-lau-roi/2988786/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.