Ba người đối diện nhau, Hạ Nhi muốn bám theo để hóng chuyện của hai người , ấy vậy mà sự thật đằng sau khiến cho chính cô ta phải ngã ngửa. Không chấp nhận được sự thật, Hạ Nhi vu khống Hà Anh nói dối.
" Cô bị điên à? Chúng ta đâu có quen biết gì nhau mà cô dám nói tôi là chị của cô?"
Hà Anh khựng người lại, sao Hạ Nhi lại theo sau cô?
" Tôi.... tôi...."
" Này! Đúng là tôi làm chuyện có lỗi với cô thật nhưng cô không thể quàng xiên sang chuyện này được. Tôi không tin ! Tôi làm gì có em gái! Em gái tôi chết từ lâu rồi!" Hạ Nhi không ngừng nói.
Lời nói đó chẳng khác gì nhát dao đâm vào trong trái tim cô , đôi mắt Hà Anh lưng tròng, cái nhìn về cô đối với chị gái lại mơ hồ đến vậy hay sao?
" Từ từ! Tại sao cô khẳng định là như vậy, tại sao cô biết chuyện nhà tôi? Tại sao cô ... Có phải cô dùng cách này để trả thù tôi không? Hả?"
" Thôi ! Đủ rồi! Hạ Nhi! Cô quá đáng lắm rồi!" Tử Thiên tức giận quát thẳng vào mặt Hạ Nhi.
" Anh Thiên à, anh mắng em sao? Cô ta diễn một vở kịch để lấy lòng thương hại của anh vậy mà anh cũng tin à? Cô ta năm lần bảy lượt giả vờ ngây thơ để chen chân chia rẽ tình cảm của chúng ta vậy mà anh vẫn còn dung túng....."
" Nguyễn Hạ Nhi, cô càng ngày càng quá đáng rồi đó. Cái loại người như cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cho-anh-nhan-ra-em-tu-rat-lau-roi/2988771/chuong-48.html