*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Rosa
Lúc Giải Bân đến, Thang Thần Phi đang đứng thẳng tắp ở đầu hẻm.
Giải Bân ngẩn người. Trong lòng hắn luôn xem Thang Thần Phi là “đại ca”, tựa như không có chuyện gì có thể làm khó anh ta.
Ở Ninh Thành này, Thang Thần Phi chưa nói tới hô phong hoán vũ, nhưng ít nhiều cũng có thể làm gió mây biến sắc.
Hôm nay Thang Thần Phi trông có hơi… bi tráng, giống như Hạng Vũ ở rìa sông Ô Giang năm đó, cùng đường bí lối, tứ diện sở ca [1], bá vương ngửa mặt lên trời thở dài.
[1] Tứ diện sở ca (Bốn phía đều vang lên bài ca nước Sở) ngụ ý bị bao vây tứ phía. Dựa theo tích Hạng Vũ bị Lưu Bang đem quân bao vây, nửa đêm nghe thấy xung quanh vang lên toàn các điệu dân ca nước Sở, thế là Hạng Vũ tiêu tan ý chí chiến đấu, mở vòng vây chạy đến bờ sông Ô Giang mà tự vẫn.
“Thang thiếu!” Hắn không dám tới gần, đứng ở xa kêu một tiếng.
Thang Thần Phi chậm rãi đi tới, mặt không thay đổi gật đầu.
“Đi uống chút rượu không?” Giải Bân cẩn thận hỏi.
“Tôi muốn đến nhà ba tôi.” Thang Thần Phi xoa bóp cái trán, dường như có chút mệt mỏi.
Giải Bân ‘ừ‘ một tiếng, quay đầu xe lại. Hắn không dám hỏi nhiều. Nếu Thang Thần Phi có chuyện gì muốn hắn làm sẽ trực tiếp nói.
“Anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cho-anh-giua-mua-xuan/2797145/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.