*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Rosa
Tâm trạng lên xuống không thể kiềm chế, giống như một giọt thuốc màu không cẩn thận rơi vào trong ao nước, tuy cả ao không bị nhuộm màu nhưng nó sẽ ở một góc nào đó lan ra từng chút từng chút, cho đến khi một nỗi buồn không bờ bến tích tụ tất cả vào trong ngực.
Tốc độ xe không nhanh, ngay cả bài hát để bầu bạn với mình Chung Tẫn cũng chưa tìm được. Trên đường đi, cô không vượt đèn đỏ cũng không rẽ vào đâu cả mà chỉ đi thẳng.
Lúc còn bé, cô chưa từng tùy hứng nhưng giờ đã trưởng thành, sao còn để mặc cho cảm xúc chi phối.
Dù là lúc nào, cô đều rất lý trí. Năm đó, khi Lăng Hãn đặt thuốc phá thai trước mặt, cô cũng không hề kêu gào ầm ĩ.
Bạn phải chấp nhận sự thật bày ra trước mắt mình, bởi vì phản kháng cũng không thay đổi được gì.
Ánh sáng mặt trời chiếu thẳng khiến nhiệt độ bên trong xe hơi nóng, Chung Tẫn mở cửa sổ, khi cửa kính xe hạ xuống một khe hở, một cơn gió bay vào trong, không khí lập tức mát mẻ lên.
Con đường trải nhựa thẳng tắp, kéo dài về phía trước. Hai bên đường là hàng cây cao ngất, xanh um và tươi tốt, bên cạnh là rất nhiều vườn rau, xa xa, bên ngoài vườn rau là những ngọn núi xanh thẳm. Hình dáng của núi khi thì rõ ràng, khi thì mông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cho-anh-giua-mua-xuan/2797103/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.