Reng...reng...reng
Tiếng chuông báo hiệu tan học vang lên...ai cũng vội vàng cất sách vở để được ra về. Mặt nó vẫn còn hơi hầm hầm, trong giờ học 2 con bạn tìm cách bắt chuyện với nó nhưng đều bị nó tặng cho 1 cái liếc sắt hơn dao...
~~~~~~~~~~~~~~~
Nó uể oải ngáp lên ngáp xuống, cất sách vở vào cặp, nhìn xung quanh lớp...Mọi người ra về hết rồi, chỉ còn nó trong lớp
- “ Bạn tốt “
Xong, nó lấy lại tinh thần vui vẻ hàng ngày ra về...
~~~~~~~~~~~~~~~
Nó đang đứng trước cổng
Bộp...
- Áaaaaaaa....ai đấy?
Có ai đó đánh vào vai nó, nó sợ hãi quay người lại
- Ê...cho tụi này xin lỗi
Hóa ra là 2 con bạn nó...nó thở phào nhẹ nhõm
- Tụi mày định xin lỗi tao hay muốn tao gặp bác Vương sớm HẢAAAAAAAAA?
2 con bạn nó bịt tai lại ( t/g mà là 1 trog 2 con bạn nó chắc màng nhĩ không còn nữa)
- Xin...xin lỗi - Di
- Hay tụi này bao mày ăn?? - Yến
Mặt nó có vẻ giãn ra, nở nụ cười bí hiểm
- Chời ơi...sao 2 mụi hông nói sớm, tỷ đang đợi câu nói này từ 2 mụi á nha - nó
- Hehe...biết ngay cách này có hiệu quả - Yến
- Giờ đi ăn ở đâu nà? - nó
- Tùy mày chọn chỗ hoy - Di
- “Milk Tea Soul” - nó
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tụi nó đang trên đường đến “ Milk Tea Soul “
Nó băng qua đường trước, 2 con bạn nó vẫn đang ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chinh-la-nguoi-toi-yeu/1862032/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.