Ở đây ngoại trừ Lâu Ngưng ra, thì hầu hết mọi người có mặt đều là bạn nhậu, đương nhiên Thịnh Văn Ngôn sẽ không thông báo cho họ về việc mình đi thực tập tập ở IZ. Cho nên khi Thẩm Tại đột nhiên gọi trên cô, nhất thời ai cũng mê mang.
Thịnh Văn Ngôn vốn đã ngà ngà say, nhưng nghe được giọng nói của anh thì tỉnh táo hơn một chút, lập tức đứng lên: “Có!”
Mọi người: “…”
Sắc mặt anh lãnh đạm: “Ra đây.”
“Ồ!” Cô vỗ nhẹ vào chân Lâu Ngưng ra hiệu bảo cô ấy nhường đường. Sau khi đi ra khỏi khe hở, cô đứng lung lay bên cạnh anh: “Sếp Thẩm, sao anh còn chưa đi?”
Thẩm Tại cụp mắt nhìn cô: “Câu này tôi nên hỏi cô mới đúng.”
Giọng điệu cô ậm ừ, chợt nhớ đến tin nhắn WeChat mình đã gửi: “À, bởi vì bọn họ giữ tôi lại nên tôi không về được…”
Mọi người có mặt ở đây: “…”
Có chuyện này à?
“Tôi về ngay đây, ngay bây giờ, tôi đi lấy xe.”
Cô xiên xiên vẹo vẹo lách qua bên cạnh, Thẩm Tại chặn lại hỏi: “Cô như vậy mà còn muốn lái xe?”
“Ồ vâng…” Thịnh Văn Ngôn ngừng bước: “Tôi uống nhiều thật.”
Thẩm Tại bất lực với dáng vẻ này của cô, nhưng nhìn thấy mọi người trong phòng đều uống rượu, cũng không mong đợi có người đưa cô về: “Đi với tôi.”
“Làm cái gì ạ?”
“Đưa cô về.” Nói xong, anh nhìn Thẩm Thụ Diệc: “Đưa Vân Nghê về nhà an toàn.”
Thẩm Thụ Diệc chậm rãi gật đầu.
Thẩm Tại rời đi, mang theo Thịnh Văn Ngôn tung ta tung tăng sau mình.
Đợi cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-thich-mat-cua-anh/1188105/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.