Nhiệt độ điều hoà ở khu văn phòng rất vừa phải, nhưng Thịnh Văn Ngôn lại cảm giác có sự lạnh lẽo nhè nhẹ dâng từ bàn chân lên, sau đó đánh thẳng vào não cô khiến cả người lạnh toát.
Cô nhìn soái ca kia chậm rãi đến gần, đầu đang đóng băng hiện ra vô số dấu chấm hỏi.
Thẩm tổng?
Đây là Thẩm Tại sao?
Không phải...... Thẩm Tại chú của Thẩm Thụ Diệc chứ?
Mẹ nó người đó không phải là một ông chú trung niên sao?
Vậy người đàn ông lớn lên có thể trực tiếp đưa đi debut này là chuyện như thế nào chứ?
Trong thời gian cô bị sốc thì Thẩm Tại đã đi tới gần cô, sau đó đi qua luôn.
Thịnh Văn Ngôn thấy anh muốn đẩy cửa phòng họp, hoảng loạn nên buột miệng thốt lên: "Chú, chú nhỏ!"
Thẩm Tại tạm dừng động tác, quay đầu lại.
Thịnh Văn Ngôn nhìn người đàn ông trước mắt hơi hơi nhíu mày, dưới sự lạnh nhạt đó hẳn là có chút...... Mê hoặc.
Được rồi, là mê hoặc, cô cũng cảm thấy còn quá sớm để gọi chú nhỏ của Thẩm Thụ Diệc là chú.
"Tôi muốn hỏi Thẩm tổng...... Cái đó, anh thật sự là Thẩm tổng sao?"
Thịnh Văn Ngôn rất thành ý mà đặt câu hỏi, cho nên cũng không để ý tới Trần Siêu giờ phút này đang nhìn cô hỏi bằng một ánh mắt như nhìn người thiểu năng trí tuệ.
Hơn nữa, Thẩm Tại dường như cũng cảm thấy cô giống thiểu năng trí tuệ, cho nên cũng không trả lời, quay đầu liền đi vào phòng họp.
Thịnh Văn Ngôn: "......"
Không phải, đừng đi mà anh trai, anh thật sự là chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-thich-mat-cua-anh/1188096/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.