Đang mơ mơ màng màng trong cơn hôn mê, Ngải Tịch cảm nhận được trong miệng mình có một đầu lưỡi trơn ướt đang càn quét hút hết lấy vị ngọt của cô. Hơi cựa quậy người rồi khẽ rên rỉ nỉ non. Mùi xạ hương quen thuộc lại phả ra bên mũi cô, Ngải Tịch lờ mờ khẽ mở hàng mi ra. Dưới ánh đèn mờ nhạt trong phòng lúc này lại hiện rõ lên gương mặt mang vẻ đẹp ma mị của Hắc Mộc Thần.
Anh lúc này mang đến cảm giác cho cô như “mình hạc xương mai”, nhưng chính sự mềm mại đó lại làm nổi bật các cơ bắp cánh tay, đôi bàn tay nam tính, yết hầu gợi cảm của anh đang trượt lên trượt xuống.
Ngải Tịch như bị nụ hôn của anh làm cho si mê không lối thoát mà quên cả vùng vẫy..
Đôi mắt sâu thẳm ấy của Hắc Mộc Thần khẽ nhắm lại rồi cuốn quýt lấy lưỡi cô. Bàn tay tham lam lại thò vào trong váy cô, chạm đến nơi tư mật liền đưa ngón tay mân mê.
Cả vai Ngải Tịch run lên vì từng động tác của anh, cô lấy lại ý thức rồi chống tay lên vòm ngực đẩy anh ra.
Động tác của Hắc Mộc Thần dừng lại, đôi mắt thâm sâu khó lường ấy hiện rõ ràng ra mà quan sát cô chăm chú.
Sức lực của Ngải Tịch vẫn còn yếu nên cô không động đậy nhiều, cái miệng bướng bỉnh phản kháng.
" Anh làm gì vậy hả? Lợi dụng lúc người ta khó khăn à? ".
Ngón tay thon dài của anh không nghe lời cô nói, vẫn chưa rời khỏi nơi tư mật của cô mà còn đúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-rung-dong-khi-yeu-anh/1719943/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.