Edit: Pinkie
Hôm sau, Lư Vương Vĩ đặc biệt chú ý, và phát hiện Triệu Minh Khê lại đẩy xe lăn đẩy Phó Dương Hi vào lớp. Một đám con trai trong lớp cực kỳ hâm mộ, còn Phó Dương Hi thì kiêu ngạo tự đắc, tháo tai nghe treo trêи cổ, vẻ mặt phách lối. Phó Dương Hi quả thực hận không thể khoe Triệu Minh Khê với toàn thế giới. Còn Lư Cương Vĩ thì bị chọc tức.
Sau giờ học, mặt Lư Vương Vĩ xám xịt gọi Minh Khê vào văn phòng.
“Gần đây có phải có người trong lớp ức hϊế͙p͙ em hay không?”
? Minh Khê sửng sốt một chút: “Không có ạ.”
Lư Vương Vĩ nghiêm túc nói: “Minh Khê này, có chuyện gì em có thể nói với thầy, thầy sẽ làm chỗ dựa cho em.”
Minh Khê suy nghĩ một vòng trong đầu, thực sự không nghĩ ra ai đã ức hϊế͙p͙ cô. Trêи thực tế, khi cô chuyển đến lớp quốc tế, chuyện quan trọng nhất muốn làm là ôm đùi Phó Dương Hi. Kế sách này chính là muốn bắt giặc thì phải bắt vua trước, đến mức ngay từ đầu, đám đàn em trong lớp không ai dám làm gì cô, cho tới bây giờ, cô đã hoàn toàn hòa nhập với mọi người.
“Thật sự không có ạ.”
Lư Vương Vĩ cho là Triệu Minh Khê khuất phục trước áp bức của Phó Dương Hi nên không dám nói, vì thế dứt khoát gọi Phó Dương Hi lên văn phòng.
Ông mắng Phó Dương Hi một trận: “Triệu Minh Khê là học sinh duy nhất của lớp chúng ta lọt vào vòng chung kết, thời gian quý báu biết bao nhiêu em còn không biết sao. Bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-muon-hit-van-khi-cua-anh/496075/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.