Cảm giác của Ôn Thư Du lập tức rõ ràng hơn khi Lương Yến Tân vừa nhấc chân lên.
Cô đỏ mặt cứng đờ người, bàn tay giằng co nắm lấy cánh tay của anh siết ngang hông mình.
Đột nhiên, lồng ngực ấm áp của người đàn ông dán sau lưng cô. Anh dựng thẳng nửa thân trên, hai tay ôm lấy eo cô rồi bỗng nhiên đứng dậy.
Trong nháy mắt cả người cô bị nhấc bổng lên, cô còn chưa kịp phản ứng đã bị đối phương đặt ngồi xuống phía bên kia bàn ăn. Hai chân lơ lửng, cô nắm chặt cổ áo anh theo bản năng.
Bàn chân bỗng dưng cảm thấy lạnh, đôi dép lê rơi sang một bên phát ra hai tiếng lạch cạch.
“Dép của em…”. Ôn Thư Du vô thức nhìn xuống dưới chân, vừa cúi đầu nhìn lại đúng lúc va phải một thứ khiến cô chưa nói hết lời đã đột nhiên im bặt.
Cô còn chưa nhìn xuống dưới chân nhưng đã thấy được thứ không nên thấy.
Cô sửng sốt, nhanh chóng ngẩng đầu lên thì một bóng đen đã lập tức bao phủ trước mặt, người đàn ông không nói một lời trực tiếp cúi đầu hôn xuống.
Một tay anh giữ chân cô, nhẹ nhàng nâng lên trên, cúi người ngày càng gần. Anh vùi đầu xuống, một tay chống lên mặt bàn bên cạnh cô chẳng mấy chốc đã dịch chuyển đến đặt sau đầu cô.
Ôn Thư Du ngẩng đầu lên, lúc đầu còn chần chừ kháng cự, nhưng sau đó hai tay cô vô thức vòng qua cổ anh, dần dần hé miệng đáp lại.
Bắp chân cô vô thức cọ qua cọ lại ống quần tây của người đàn ông, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-minh-anh-nuong-chieu/936124/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.