Editor: Quỳnh/ Beta: Phi Phi 
“Là ai?” 
Ai cái gì? Ôn Thư Du sửng sốt, mờ mịt khó hiểu nhìn anh, không biết anh đột ngột nhắc tới hai chữ này rốt cuộc là có ý gì. 
Đề tài chuyển biến quá nhanh, cô thậm chí nhất thời không rảnh để bận tâm đến những lời vừa rồi. 
Sực lực cánh tay của người đàn ông hơi mạnh, chậm rãi vuốt ve bên cổ cô, cho đến khi một phần nhỏ da thịt đỏ và nóng rẫy lên. 
“Em chạy về Anh, từ chối anh, tất cả đều là vì người đó sao?”. 
Người nào? 
Ôn Thư Du hoàn toàn bị làm cho lú lẫn đầu óc… Chẳng lẽ Lương Yến Tân hiểu lầm cô có bạn trai hoặc thích người khác rồi? Nhưng tại sao anh lại cảm thấy như vậy? Còn đột nhiên nhắc đến nữa. 
Cô vô thức muốn anh nói rõ ràng, nhưng vừa há miệng lại sức nhớ ra. 
Vị trí mà anh chạm vào… chẳng phải là vết bớt màu hồng nhạt của cô sao? 
Trước đây, để tránh một số hiểu lầm và khó xử, cô vẫn luôn sử dụng kem che khuyết điểm để giấu nó đi, nhưng tối nay cô chỉ ra ngoài đến cửa hàng tiện lợi nên vẫn mặc quần áo như ở nhà, vì vậy cô đã không cố ý che nó đi. 
Ôn Thư Du giơ tay lên muốn kéo tay anh ra nhưng lại bị anh nắm chặt. 
Sắc mặt Lương Yến Tân lạnh lùng, giữa mày toát lên sự tức giận, cho đến khi khuôn mặt còn miễn cưỡng thong dong ban nãy đã từ từ xuất hiện nếp nhăn: “Là ai? Tần Hủ?”. 
Vừa nghĩ đến khả năng này, anh dĩ nhiên nôn nóng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-minh-anh-nuong-chieu/936079/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.