🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Mạc

“Lương thiếu, anh còn có gì muốn dặn dò không?”.

Vừa dứt lời, cửa kính xe đằng sau đã từ từ hạ xuống.

Ôn Thư Du cứng đờ người.

Cửa xe hạ xuống dần làm lộ ra khuôn mặt của người đàn ông.

Đầu tiên là mái tóc đen lộ ra mép tóc đẹp đẽ như ẩn như hiện, rồi đến đôi mắt thâm thúy hơi hẹp và chiếc mũi cao thẳng, cuối cùng là đôi môi mỏng và cằm.

Anh chống một tay lên thái dương, hơi đăm chiêu nhìn chằm chằm vào cô.

Ôn Thư Du kìm lòng không đặng mà nuốt nước bọt, lắp ba lắp bắp nói: “Em tưởng, em tưởng anh không đến đây”.

Anh hừ nhẹ, giọng điệu mang vẻ lười biếng: “Làm chuyện xấu bị anh bắt được à”.

“Không phải như vậy”. Cô nhanh chóng phủ nhận, kìm nén vẻ mặt xấu hổ rồi nói với Tần Hủ sắc mặt khó phân: “Cậu vào trước đi”.

Trong giọng nói hàm chứa ý khẩn cầu.

Tần Hủ hơi khó chịu: “Anh ta là ai?”.

“Anh trai tôi”. Ôn Thư Du thuận miệng nói dối rồi thúc giục: “Cậu mau vào nhanh đi, mình không muốn bị mắng đâu”.

Câu hỏi bị ngắt lời nhưng dù sao vẫn phải kính nể phụ huynh, sắc mặt Trần Hủ trắng đỏ đan xen, cuối cùng đanh giọng nói: “Xin lỗi”.

Nói rồi cậu ta xoay người rời đi như không có chuyện gì xảy ra, đồng thời cố gắng thẳng lưng, giữ lại chút tự tôn và áy náy còn sót lại.

Rất nhanh, bóng dáng thiếu niên đã biến mất ở ngã rẽ.

“Ai mắng?”. Tiếng nói trầm thấp của người đàn ông truyền đến từ phía sau.

Ôn Thư Du cẩn thận

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-minh-anh-nuong-chieu/241817/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.