Dịch: Phi Phi
Ôn Thư Du ngẩn ngơ đứng trong mưa, chạy cũng không được mà ở cũng không xong.
Bỗng nhiên, cô thấy ánh mắt người đàn ông khẽ lay động, sau đó anh hất cằm nói: “Lên xe đi”.
Ý cười thoáng qua, nhưng rất nhạt, chỉ coi như phép lịch sự, thậm chí còn chưa lan đến đáy mắt.
Rõ ràng là dầm mưa nhưng cảm giác nóng bừng lại bắt đầu chạy rần rần khắp cơ thể cô.
Ma xui quỷ khiến thế nào mà Ôn Thư Du lại tiến đến, cho đến khi cô mở cửa ghế sau ra mới xấu hổ, thấp thỏm dừng lại.
“Người em ướt hết rồi, không nên làm bẩn xe anh…”.
Váy xếp ly đồng phục đều ướt nước mưa, chưa cần nói đến tình trạng thảm thương của giày và tất của cô lúc này.
“Ở đây không được dừng xe”. Anh lặng lẽ nói: “Lên xe trước đã”.
Ôn Thư Du không dám chần chừ nữa, nghe lời nhanh chóng lên xe.
Cô ngồi ở ghế sau, chéo với ghế lái, anh chỉ cần khẽ nghiêng đầu là có thể nhìn thấy tình trạng chật vật te tua của cô lúc này, mọi động tác của cô gái nhỏ đều lọt vào tầm mắt anh.
Ôn Thư Du do dự một lúc, vốn dĩ cô muốn ngồi sang ghế sau ghế lái, nhưng nếu làm như vậy thì cả băng ghế phía sau sẽ bị nước mưa làm bẩn.
Thế nên cô đành phải từ bỏ ý định đó.
Từ góc độ này, Ôn Thư Du có thể nhìn thấy sườn mặt của anh, nhưng cô chỉ dám vội vàng liếc trộm.
Người đàn ông đưa tay chỉnh điều hòa trong xe lên mức nóng.
Ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-minh-anh-nuong-chieu/241805/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.