Mặc kệ lời nói của hắn ta, tôi tiếp tục tấn công bàn thức ăn to kếch xù. Hắn ta thích nói sao mặc hắn, miễn sao có đồ ăn ngon là được rồi. Thực tình lâu lắm rồi tôi mới thấy có nhiều đồ ngon tới vậy.
- Anh không trêu tôi một ngày thì anh chết à! Rốt cuộc anh có để tôi ăn không?
Tôi bực mình khi hắn ta đưa cái bản mặt sát sàn sạt ngay trước mặt tôi. Nếu hắn không muốn tôi ăn thì cứ nói, tại sao lại đi hành động kì quặc như vậy chứ! Mà dù sao thì hắn ta chính là tên quái thú mà.
- Tôi sẽ để cho em ăn nhưng em phải.....- hắn ấp úng.
- Làm gì?
Đoạn, hắn ta càng sát mặt vào tôi, khiến trái tim tôi đập loạn xạ. Khoảng cách giữa mặt hắn và tôi chỉ còn 10cm... 9cm.... 5cm.. Và bất giác, đôi mắt tôi nhắm lại, cái miệng thì chu chu ra như muốn có thứ gì đó chạm vào. Tôi muốn có cái gì đó làm ấm bờ môi tôi, cho nó một hơi thở nồng ấm.
Nhưng... Tôi cứ chờ, chờ mãi mà chẳng thấy môi ai kia chạm vào. Bừng tỉnh khỏi giấc mộng ảo, tôi mở mắt ra, đập vào đôi mắt tôi là gương mặt cười nhan nhở của hắn. Hắn cười, cười bật thành tiếng, cười to như điên, cười khiến tôi muốn lộn ruột.
- Anh... Chẳng phải anh muốn...
- Thì muốn em đút cho tôi trước thôi mà, em đang nghĩ cái gì thế. Hahaha..
- Anh..anh..anh... Hư! Tôi chỉ nhắm mắt vì tưởng anh lại đánh người thôi!- tôi biện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-la-cua-rieng-toi/2101324/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.