Khi bóng dáng cô đi khuất , những ngón tay anh khẽ lay động , nhẹ nhàng phát ra âm thanh răng rắc trong màn đêm mịt mù .
---------
SÁNG HÔM SAU
" Reng reng reng ... "
Tiểu Oanh bắt máy , từ đầu dây bên kia phát ra âm thanh vô cùng gấp gáp , có chút gì đó vui mừng .
- Cô Tiểu , cô mau đến đây đi , chồng cô đã tỉnh dậy rồi .
Chiếc điện thoại trên tay lập tức rơi xuống đất , khóe miệng nhếch lên nụcười rạng rỡ . Trong lòng lúc này không ngừng đan xen những cảm xúc khótả , cô không kịp xỏ daỳ mà chạy chân trần đến bệnh viện . Cánh cổng của bệnh viện vẫn như vậy , nằm im lìm theo năm tháng , nếu là trước đây ,đối với cô giống như một cánh cửa của địa ngục , thì lúc này lại giốngnhư một chân trời mới được tái sinh .
Tiểu Oanh không kịp chờ thang máy , cô leo từ tầng một đến tầng tám của bệnh viện , cô giống như một vận động viên thi chạy marathon không biết mệtmỏi , hơn nữa lại vui vẻ đến nỗi không để ý đến ánh mắt khác thường củanhững người xung quanh .
" Rầm "
- HÀN THIÊN
Cô đạp cửa phòng , ngay lập tức bổ nhào đến ôm anh .
- Cô đang gọi ai vậy - Hàn Thiên nhìn quanh phòng , căn phòng này trốngtrơn không có ai ngoài hai người , rốt cục cũng hỏi thêm một câu - Côgọi tên tôi sao ???
Tiểu Oanh trợn mắt ,trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-la-co-gai-lam-van-duoc-7-diem/2687298/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.