Từng cơn gió thoảng qua khiến người ta thấy lạnh buốt , Tiểu Oanh ômchặt lấy Hàn Thiên từ phía sau , những cơn gió nhẹ lùa đến bị anh chekhuất nên cô chỉ cảm nhận thấy sự ấm áp bao trùm xung quanh .
- Em không ngủ sao ???
- Không ngủ được .
Hàn Thiên quay người lại ôm lấy cô trong vòng tay , cằm tựa vào đầu cô ,ánh mắt nhìn xa xăm như đang che dấu một điều gì đó tận sâu trong đáymắt . Tiểu Oanh Oanh tỉnh dậy đã không thấy anh bên cạnh , cô bật dậy ra ngoài thì thấy anh , Hàn Thiên có thể tỏ ra không có chuyện gì nhưng cô biết có vấn đề gì đó anh muốn che giấu .
Hai người đứng ôm nhau như vậy một lúc lâu , dưới chân là từng đợt sóngtràn đến mơn trớn trên đôi chân trần trắng muốt , cô rướn người lên hônanh . Hàn Thiên vẫn đứng thẳng , anh không có ý định sẽ cúi xuống đáptrả , Tiểu Oanh Oanh phải khó khăn lắm mới rướn lên để chạm vào bờ môianh nhưng đến khi chạm tới thì bị một lực mạnh đẩy lên khỏi nền cát ẩmướt , đôi môi bị che phủ bởi một bờ môi ấm áp , ngọt ngào .
Anh khẽ mỉm cười , đôi tay lùa vào làn tóc mềm mượt , tay còn lại giữ chặtlấy eo cô . Tiểu Oanh Oanh tựa người vào bờ ngực vững trãi của anh khẽnhắm mắt .
- Đừng giấu em .
- Anh không hề giấu , chỉ là chưa kịp nói .
Hàn Thiên bế cô trên tay đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-la-co-gai-lam-van-duoc-7-diem/2687288/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.