Hàn Thiên đang quấn quýt với cô liền bị chiếc điện thoại réo chuông pháđám . Khuôn mặt có chút khó chịu , còn đối với Tiểu Oanh Oanh thì rấtlấy làm vui vẻ thích thú .
Hàn Thiển nhìn vào màn hình điện thoại thì đã đoán ra người gọi là ai , mạnh tay lém vào góc tường .
Tiểu Oanh Oanh nhìn khuôn mặt của anh , thoáng thấy sợ hãi
- Ai chọc giận thầy à ??? - Tiểu Oanh Oanh nghiêng đầu nhìn anh , khuônmặt ngây thơ vô số tội - Nhìn mặt thầy ngu ngu là em biết thầy đanggiận nha
Anh liền quay qua ngườm cô , hai tay úp vào má Tiểu Oanh mà lắc qua lắc lại khiến cô chóng mặt đổ ập xuống giường .
- Anh dùng vũ lực với em đấy à ???
Hàn Thiên chống tay nhìn cô , khẽ mỉm cười - Còn gọi anh là thầy nữa thì em chết chắc .
Tiểu Oanh Oanh khẽ cười , bỗng trong đầu nhớ ra điều gì đó liền lên tiếng
- Tại sao em không thấy vụ nổ hôm kia được lên báo , tập đoàn Hàn Thiên không phải rất danh tiếng sao ???
Hàn Thiên nhếch miệng cười , khuôn mặt vẫn bình thản không chút quan tâm
Xụp đổ rồi cũng tốt , từ giờ chúng ta sẽ được sống yên bình .
- Anh không còn là chủ tịch ,cũng không có nhiều tiền , chỉ đủ để nuôi em .... như vậy em có hối hận không hả ????
Tiểu Oanh Oanh mỉm cười , đôi tay vươn đến ôm lấy anh .
Em yêu anh ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-la-co-gai-lam-van-duoc-7-diem/2687276/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.