Tiểu Băng bước ra khỏi phòng làm việc ..........trong lòng đang suymưu tính kế để Tiểu Oanh Oanh vào chòng .............có vậy mới có thểloại bỏ 1 đối thủ không cân sức
" Tiểu Oanh Oanh ...chủ tịch đâu mà để bà đi 1 mình như vậy hả ? "
...............Nếu không phải sắp có biến thì Tiểu Bằng cũng chẳng rỗi hơi mà hỏi han âncần đến vậy ....................Chỉ tại Tiểu Oanh Oanh thật không có mắt tẹo nào
"Hàn Thiên nói có việc ....nhưng tôikhông tin.... chăc là đi với em nào đó rồi cũng nên "...........TiểuOanh Oanh trả lời trong lòng bỗng thấy bực mình
Hàn Thiênnghe xong điện thoại đã bỏ đi ngay sau đó .....ánh mắt nhìn cô rất lạ.....có phải làm chuyện mờ ám sau lưng cô .....điều này thì ai mà chắcđược ......Hàn Thiên quá ư rễ dãi nên giờ Tiểu Oanh Oanh không thể tintưởng hoàn toàn
Tiểu Băng nhìn sắc mặtbuồn rầu của Tiểu Oanh Oanh ....khóe miệng hơi cong nên................................Tiểu Oanh Oanh cô đúng là đáng thương....
" Bà không sợ sẽ bị cướp mất chủ tịch à ....xung quanh anh ấy đâu thiếu gì người để mắt đến .......nếu tôi là bà chắc chắn sẽ ở bên canh trừng cả ngày mất " ..........Phải rồi ...đối với loại ngườinhư Tiểu Băng ....1 khi đã vất vả có được thứ gì thì sao có thể để tuộtmất 1 cách rễ ràng ...............Nhưng Tiểu Oanh Oanh thì không nghĩsâu xa như vậy ......đừng có để mất bò mới lo làm chuồng chứ
" Tôi không quan tâm " ..............Dù ngoài mặt nói là không quan tâmnhưng Tiểu Oanh Oanh chỉ cần nhìn qua cũng biết đang nhớ chủ tịch đếnnhường nào ....
Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-la-co-gai-lam-van-duoc-7-diem/2687232/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.